Thiên Hạc nguyên lão đã đưa, mình đương nhiên cũng liền thu.
“Cái này mười hai lời mời.” La Phong ngồi trong sân, ngắm nhìn bóng đêm Vũ Lan Thành, khẽ nhíu mày.
“Mười một lời mời khác đều có thể tạm thời để sang một bên, quan trọng nhất là… lời mời của Uyên Tượng điện chủ.”
“Tam đại điện chủ, chỉ có Uyên Tượng điện chủ mời ta sao?”
La Phong hơi có chút nghi hoặc.
Điều này không khớp với những gì hắn biết!
Trong tam đại điện chủ, Cái Thao điện chủ không cần bàn nhiều, hắn chỉ chuyên tâm vào luyện khí, những nguyên lão dưới trướng hắn cũng đều là người đam mê luyện khí.
Tự nhiên, bọn họ cũng sẽ không chủ động mời La Phong.
Thế nhưng, việc Úy Dương điện chủ không đến mời thì lại có phần không hợp lý.
“Úy Dương điện chủ thích nhất là lôi kéo các nguyên lão!
Mặc dù hắn gia nhập Vũ Lan Thành sau này, nhưng số nguyên lão mà hắn chiêu nạp được lại nhiều nhất thành!
Chỉ cần có nguyên lão tầng thứ mới tấn thăng, hắn đều sẽ mời.” La Phong suy nghĩ, “Vậy mà lần này lại không mời ta!”
Toàn thành có hơn bảy trăm vị nguyên lão tầng thứ, trải qua nguyên lão khảo nghiệm, chính thức có ba trăm hai mươi bảy vị được công nhận thân phận nguyên lão.
Úy Dương điện chủ nhờ vào việc lôi kéo nhiều nguyên lão mà có được lực ảnh hưởng mạnh nhất trong thành.
“Vừa hay Úy Dương điện chủ làm việc, ta cũng không thích.” La Phong thầm nghĩ.
Những thế lực chuyên ăn cắp, cướp bóc đều thuộc dưới trướng Úy Dương điện chủ.
“Ngày mai đi gặp Uyên Tượng điện chủ một chuyến!” La Phong có chút hiếu kỳ với Uyên Tượng điện chủ, bởi lẽ đối phương chính là người đã xây dựng nên Vũ Lan Thành!
…
Là người kiến tạo nên Vũ Lan Thành, động phủ của Uyên Tượng điện chủ vốn là động phủ lớn nhất trong thành.
Về sau, Úy Dương điện chủ lại chiếm giữ nhiều động phủ hợp lại thành một, khiến cho động phủ của hắn lớn hơn động phủ của Uyên Tượng điện chủ không ít.
La Phong đi đến trước cửa chính động phủ.
“La Phong Thần Đế?”
Cửa chính mở rộng, một nam tử thon gầy đứng tại đó, mỉm cười nhìn La Phong.
“Điện chủ đã sớm chờ La Phong Thần Đế.
Thần Đế, xin mời đi theo ta.”
Nam tử này mặc một bộ áo bào rộng rãi, nhưng trên thân lại có lớp lông tóc khá tươi tốt.
“Phiền toái ‘Địa Tam’ tướng quân rồi.” La Phong khách khí nói.
Dưới trướng Uyên Tượng điện chủ có ba tôn khôi lỗi, mỗi một vị đều có thực lực đủ để chống lại Thần Đế viên mãn cấp Hồn Nguyên sinh mệnh cấp thấp.
Nói cách khác, nếu ba tôn khôi lỗi này tham gia xếp hạng Thần Đế trong Vũ Lan Thành, chúng hoàn toàn có thể lọt vào top năm mươi.
“Không hổ là người đã kiến tạo Vũ Lan Thành, nội tình thâm hậu, ngay cả tùy tùng cũng có thực lực mạnh mẽ như vậy.” La Phong thầm nghĩ, điều này so với nội tình của hai vị quốc chủ Thủy Tổ tại Khởi Nguyên đại lục còn mạnh hơn nhiều.
Tiến vào sâu trong động phủ, một lát sau, La Phong đến một khu vườn.
Từ xa, hắn đã nhìn thấy một bóng người đang ngồi bên bàn tiệc, mỉm cười nhìn lại:
“La Phong, đến đây, ngồi xuống nào.”
Dù sớm đã có được tin tức về đối phương, nhưng đây là lần đầu tiên La Phong trực tiếp nhìn thấy Uyên Tượng điện chủ.
Dung mạo của Uyên Tượng điện chủ không quá tuấn mỹ, nhưng lại tự nhiên mang theo một loại mị lực vô tận.
La Phong vừa nhìn thấy hắn liền sinh ra một cảm giác thiện cảm khó lý giải.
“Điện chủ, thuộc hạ cáo lui.” Địa Tam tướng quân cung kính nói.
Uyên Tượng điện chủ mỉm cười gật đầu.
Lúc này La Phong mới đi qua, ngồi xuống đối diện Uyên Tượng điện chủ.
“Khí tức của Uyên Tượng điện chủ, quả thực rất yếu.” La Phong ở cự ly gần quan sát, cũng có thể cảm nhận được, dù Uyên Tượng điện chủ đang ngồi nhưng vẫn mang theo một cảm giác mệt mỏi nhàn nhạt.
Tu hành đến tầng thứ này, mà vẫn có cảm giác mệt mỏi?
Đây quả thật là điều khó tin.
Thậm chí, La Phong còn cảm giác được, sinh mệnh chi hỏa của đối phương đang gian nan chống đỡ.
“Bệnh cũ thôi.” Uyên Tượng điện chủ tự tay rót rượu cho La Phong, mỉm cười nói.
“Lúc trước cùng vài hảo hữu đi săn siêu hạn cấp Hồn Nguyên sinh mệnh cấp thấp, vốn dĩ đã quen thuộc với việc săn giết, nhưng ai mà ngờ được con siêu hạn cấp Hồn Nguyên sinh mệnh kia lại bất ngờ đột phá, tấn thăng thành cao đẳng Hồn Nguyên sinh mệnh!”
“Khoảng cách gần đối mặt với một cao đẳng Hồn Nguyên sinh mệnh, ta liền thành ra như thế này.” Uyên Tượng điện chủ thở dài.
“Không có cách nào giải quyết ô nhiễm sao?” La Phong hỏi.
Uyên Tượng điện chủ mỉm cười nhìn La Phong: “Theo ghi chép trong Hắc Ám Thánh Giới, chỉ có tâm linh ý chí nhảy ra khỏi lồng giam, mới có thể thoát khỏi loại ô nhiễm này.
Đây là cách duy nhất.”
Những người tu hành khác, khi đối diện cao đẳng Hồn Nguyên sinh mệnh, đều lập tức bỏ mạng.
Là cường giả Nguyên Thế Giới, dù phân thân ở quê hương Nguyên Thế Giới cũng bị ô nhiễm ký ức.
Hiển nhiên, con cao đẳng Hồn Nguyên sinh mệnh kia sát ý rất mạnh, muốn triệt để giết chết bọn họ.
Uyên Tượng điện chủ may mắn được Nguyên Thế Giới che chở, lại có bí pháp bảo vệ tâm linh ý chí, mới có thể miễn cưỡng bảo toàn tính mạng.
“Từ đó về sau, ta chỉ có thể một lòng tu luyện tâm linh ý chí.” Uyên Tượng điện chủ cười nói.
“Nhưng như vậy lại quá mức nhàm chán, nên ta dùng chiến công để xin xây dựng một thành trì tại Cửu Hà Thánh Giới, chính là Vũ Lan Thành này.”
La Phong thầm suy nghĩ.
Xây dựng một tòa thành cần chiến công cực cao, hiển nhiên trước kia Uyên Tượng điện chủ có thực lực vô cùng mạnh, chiến công cũng tích lũy rất nhiều.
Dù bị ô nhiễm, trong quá trình xây thành, hắn vẫn thể hiện ra thực lực mạnh hơn Úy Dương điện chủ một bậc.
Hắn xếp hạng thứ hai trong thành, bởi vì dưới tình trạng bị ô nhiễm, duy trì thanh tỉnh đã là không dễ dàng.
Tự nhiên, có thể không ra tay, hắn liền sẽ không ra tay.
Hắn cũng không có ý tranh đoạt quyền lực.
Một bên là Uyên Tượng điện chủ, không tranh quyền lợi, gần như không xuất thủ.
Một bên là Úy Dương điện chủ, lôi kéo các cường giả khắp nơi, thường xuyên ra tay.
Lực ảnh hưởng của Úy Dương điện chủ tự nhiên ngày càng mạnh.
“Ta nghe nói, Uyên Tượng điện chủ rất ít khi mời Thần Đế.” La Phong nói.
“Lần này điện chủ lại mời ta?”
“Ngươi không giống bọn họ.”
Uyên Tượng điện chủ nhìn La Phong: “Hôm qua, sau khi ngươi đánh bại Thiên Hạc nguyên lão, ta đã hỏi thăm về ngươi từ hai vị Thủy Tổ của Khởi Nguyên đại lục tại Hắc Ám Thánh Giới.”
La Phong giật mình.
“Hơn một ngàn kỷ nguyên, từ Vĩnh Hằng Chân Thần đến Thần Đế tiền kỳ…”
“Lại hơn một ngàn kỷ, từ Thần Đế tiền kỳ đến Thần Đế hậu kỳ!
Thậm chí còn có thể áp chế được Thiên Hạc nguyên lão.” Uyên Tượng điện chủ nhìn La Phong, chậm rãi nói: “Ngươi so với ta khi còn trẻ, còn mạnh hơn nhiều.”
La Phong trong lòng chấn động.
Tình báo về hắn, đối phương biết rõ tất cả.
Truy cập maivangtet.vn để đọc trọn bộ...
“Ta không có địch ý gì.” Uyên Tượng điện chủ mỉm cười, “Hiện tại ta cũng chỉ đang cầm cự mà sống thôi.
Việc đột phá tâm linh ý chí để thoát khỏi lồng giam quá khó, ta cũng không biết đời này còn có hy vọng hay không.”
“Nhưng Vũ Lan Thành là do ta một tay sáng lập, ta có thể cảm nhận được, Hồn Nguyên sinh mệnh cấp thấp đang ngày càng thẩm thấu vào thành này.” Uyên Tượng điện chủ nhìn thẳng vào La Phong, giọng nói trầm xuống.
“Ta lo lắng có một ngày, Vũ Lan Thành sẽ bị công phá.
Đến lúc đó, hàng trăm triệu người tu hành trong thành sẽ phải đối mặt với một hồi đại kiếp nạn khủng khiếp.”
La Phong gật đầu.
Thành trì được lập nên, tự nhiên cũng có ngày bị hủy diệt.
“Ta hiểu rất rõ tính cách của Úy Dương.
Hắn là kẻ cực kỳ ích kỷ.” Uyên Tượng điện chủ lắc đầu.
“Hắn đến Vũ Lan Thành, mục đích duy nhất là kiếm tài nguyên.
Một khi tình thế trở nên nguy cấp, hắn sẽ chỉ lo chạy trốn bảo toàn mạng sống.”
“Thành này là do ta dựng nên, hàng trăm triệu người tu hành đến đây, cũng có quan hệ nhân quả với ta.” Uyên Tượng điện chủ trầm giọng nói, “Ta không muốn tận mắt chứng kiến đại kiếp giáng xuống, hàng trăm triệu người chết thảm!”
“Vậy nên ta mới mời ngươi đến đây.”
Uyên Tượng điện chủ nhìn thẳng vào La Phong: “Thiên phú của ngươi không phải là thứ mà Úy Dương hay bất kỳ ai trong bọn hắn có thể so sánh!
Chỉ cần ngươi trưởng thành, thực lực của một mình ngươi sẽ mạnh hơn tất cả nguyên lão liên thủ nhiều lần!”
“Chỉ cần thực lực ngươi đủ cường đại, đến lúc đó, ta có thể giao lại ‘quyền hạn xây thành’ lớn nhất cho ngươi.” Uyên Tượng điện chủ nói với vẻ nghiêm túc.
“Quyền hạn xây thành?” La Phong hơi kinh ngạc.
“Đúng vậy, quy tắc trong thành này là do ta lập ra.” Uyên Tượng điện chủ nhìn hắn: “Hiện tại ta nguyện ý nhường cho Úy Dương điện chủ rất nhiều lợi ích, chỉ là để trói buộc hắn mà thôi.
Ta cũng có thể lựa chọn giảm bớt lợi ích của hắn bất cứ lúc nào.”
“Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi phải có thực lực vượt qua Úy Dương và Cái Thao.” Uyên Tượng điện chủ nói.
“Làm sao mới tính là vượt qua hai người bọn họ?” La Phong hỏi.
“Hai người bọn hắn đều là Bán Hồn Nguyên tầng thứ Ngộ Đạo Giả, hơn nữa tích lũy rất sâu, sở hữu không ít bảo vật.” Uyên Tượng điện chủ mỉm cười, “Muốn triệt để vượt qua bọn hắn, ít nhất ngươi phải kiêm tu hai loại đạo, mà cả hai đều đạt đến nửa bước Hồn Nguyên tầng thứ.
Khi đó… ta có thể giao lại quyền hạn xây thành cho ngươi.”
Kiêm tu hai loại Bán Hồn Nguyên tầng thứ sao?
Bây giờ, sinh mệnh đạo và hủy diệt đạo của hắn mới chỉ đạt đến Thần Đế trung kỳ, sinh diệt đạo thậm chí còn đang ở Thần Đế tiền kỳ.
“Ta còn kém xa lắm.” La Phong thẳng thắn nói.
“Lấy thiên phú của ngươi, không mất bao lâu đâu.” Uyên Tượng điện chủ mỉm cười, “Thiên phú trác tuyệt như ngươi, ta từng gặp qua ở Hắc Ám Thánh Giới.
Ta tin rằng trong vòng một vạn kỷ, ngươi sẽ có thể đạt đến bước này.”
Uyên Tượng điện chủ, khi còn giữ được thực lực hoàn hảo, đã từng là một cường giả tuyệt thế uy chấn một phương trong Hắc Ám Thánh Giới.
Nếu như hai vị Thủy Tổ của Khởi Nguyên đại lục chỉ có thể xem là tầng dưới chót trong Hắc Ám Thánh Giới…
Thì Uyên Tượng điện chủ đã sớm đứng vào hàng ngũ cao tầng!
“Điện chủ thực sự rất tin tưởng ta.” La Phong nói.
Uyên Tượng điện chủ lật tay, lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho La Phong, mỉm cười: “Lần đầu gặp mặt, tặng ngươi một món lễ vật nhỏ.”
Chiếc nhẫn không gian này vốn không có chủ, La Phong chỉ cần một ý niệm là có thể thẩm thấu vào bên trong để cảm nhận.
Chỉ một thoáng…
La Phong lập tức cảm thấy kinh ngạc.
Bên trong nhẫn không gian là một lượng hồn nguyên tinh chất cao chất thành núi, hơn nữa không phải từng viên lẻ tẻ, mà là từng khối lớn đã được cắt ra.
Mỗi một khối lớn này đều có giá trị tương đương với một vạn viên hồn nguyên tinh!
“Năm mươi ức hồn nguyên tinh?” La Phong không khỏi sững sờ.
“Một món quà nhỏ mà thôi.” Uyên Tượng điện chủ mỉm cười, “Không đáng để nhắc tới.”
La Phong suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn đưa tay nhận lấy.
Món lễ vật này quá mức trân quý.
Nhận lấy nó cũng đồng nghĩa với việc thiếu đi một phần đại nhân tình!
Nhưng đối với bản thân hắn lúc này, năm mươi ức hồn nguyên tinh này lại có ý nghĩa vô cùng quan trọng.
Uyên Tượng điện chủ thấy La Phong nhận lấy, liền mỉm cười gật đầu: “Hiện tại, ngươi chỉ cần an tâm tu hành.
Những chuyện khác trong thành, không cần bận tâm quá nhiều.”
La Phong gật đầu: “Đa tạ điện chủ.”
…
Nhìn theo bóng lưng La Phong rời đi, ánh mắt Uyên Tượng điện chủ trở nên phức tạp.
“Ô nhiễm không ngừng thẩm thấu, tra tấn ta ngày càng sâu.
Không biết đến lúc nào, ta sẽ hoàn toàn sụp đổ, ý thức bị chôn vùi…” Uyên Tượng điện chủ khẽ thở dài, trong giọng nói mang theo sự bất lực.
“Trước khi chết, làm chút chuyện cho hàng ức người tu hành trong thành cũng xem như không uổng công.”
Sống ở Vũ Lan Thành lâu như vậy, cuối cùng hắn cũng nảy sinh tình cảm với nơi này.
Hắn hiểu rõ rằng một tòa thành rất khó có thể vĩnh viễn tồn tại, nhưng hắn hy vọng Vũ Lan Thành có thể duy trì lâu dài nhất có thể.
Trên người La Phong, hắn nhìn thấy một tia hy vọng.
“Điện chủ, tại khu Mây Chín ngoại thành, động phủ số ba ba một hai chín bảy, có một vị tu hành giả tên ‘Khúc Phong Thần Đế’ dường như đã bị Hồn Nguyên sinh mệnh cấp thấp khống chế.” Một giọng nói vang lên bên tai Uyên Tượng điện chủ.
“Giám sát nhất cử nhất động của ‘Khúc Phong Thần Đế’ trong thành, theo dõi xem hắn lui tới với những ai.” Uyên Tượng điện chủ trầm giọng phân phó.
“Tận lực tìm ra càng nhiều kẻ ẩn núp hơn.”
“Vâng.” Giọng nói kia cung kính đáp.
Uyên Tượng điện chủ khẽ nhắm mắt, tâm thần nặng trĩu.
Hồn Nguyên sinh mệnh cấp thấp mỗi tộc đàn đều có thiên phú khác nhau.
Dù hắn có cố gắng thế nào, cũng không thể ngăn chặn toàn bộ những kẻ lẩn trốn trà trộn vào thành.
Những kẻ xâm nhập với mục đích giết chóc, hắn ngược lại không quá lo ngại.
Điều khiến hắn e ngại chính là những kẻ ẩn núp nhiều năm, không hề có bất kỳ hành động nào.
Một khi những kẻ này đồng loạt bộc phát, khi đó mới là đại họa thực sự!
…
Lúc này, La Phong cũng đã trở về động phủ của mình.
“Nhận lấy món lễ vật này, trong ba vị điện chủ của Vũ Lan Thành, ta cũng xem như đã lựa chọn đứng về một phe.” La Phong nhìn chiếc nhẫn không gian trên cổ tay, khẽ mỉm cười.
Với những gì hắn nắm được về tình báo, hắn vốn dĩ đã có khuynh hướng nghiêng về Uyên Tượng điện chủ.
“Một vạn kỷ bên trong liền đạt đến cảnh giới đó sao?
Điện chủ nhìn ta có phần quá lạc quan rồi.”
La Phong cười khẽ, thân hình chớp động bay vào trong động phủ.
Cảm ơn bạn Nguyễn Đăng Thúy Quyên donate cho team 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

Sorry lão ca. Hôm nay ta uống phải tiên tửu từ tinh hoa đất trời nên hơi loạn😁🤣
Hôm nay có bi nào để rít ko đạo hữu cà chua ơi
Cà Chua là tác giả nhé, còn ta là Tự Tại ko phải tác giả nha, các đạo hữu đừng nhầm lẫn. Nay chắc lão Cà bế quan truy tìm đại đạo rồi.
nay hông có à Bác Ad
tám phần làm móm rồi đạo hữu ạ
Các chú không biết a có biệt hiệu là Tên Điên ah. Dám kéo a về khu vực trận doanh các chú a tự nổ cho biết.
Quên mất La Phong có chiêu tự bạo. Năng lượng cực lớn + hồi phục siêu nhanh. Spam skill tự bạo là thôi rồi. :))
Tưởng chap tiếp theo là hồi sinh Cự Phủ + Người Thân Tọa Sơn Khách chứ
Ủa, tg chap hôm nay hồi sinh vài người chứ ? Đọc hụt hẫng vãi lòng
Từ từ chứ kk, chắc phải đánh nhau xong yên ổn r ms tới lúc hồi sinh