Kèm theo tiếng “anh anh anh” của lũ điểu chắp vá, từ bốn phương tám hướng vang lên tiếng cánh vỗ loạn. Mỗi một con cất cánh thì chẳng là gì, nhưng khi cùng nhau lao tới, cái âm thanh huyên náo kia tựa như muốn xé toạc đầu óc người ta ra.
Nếu Hạ Thắng không phải đã trải qua sóng to gió lớn, tinh thần vốn cường đại, lại còn tu luyện 《 Cửu Đầu Trùng Quỷ Thần Đạo 》, thì giờ phút này e rằng đã sớm “nổ đầu” rồi.
“Anh anh anh ——”
Con điểu chắp vá đầu tiên phát hiện ra hắn, từ trên cao lao thẳng xuống. Có lẽ do hình thể và kết cấu đôi cánh kỳ dị, tốc độ nó cực kỳ nhanh. Chỉ nhoáng một cái, đã tới đỉnh đầu.
Hai bàn tay khổng lồ màu tro dài chừng năm trượng vung mạnh xuống. Trong lòng bàn tay tràn ngập một luồng hung lệ chi khí, khiến kẻ khác vừa bị chạm vào tinh thần liền cứng đờ, không dám vọng động.
“Vụt ——”
Không kịp suy nghĩ hình tượng, Hạ Thắng lập tức thực hiện một động tác nhào lộn, tránh né trong gang tấc.
“Oanh!!”
Hắn đứng dậy, quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy nơi vừa mới đứng, đã bị chắp vá điểu đánh ra một cái hố to. Bên trong, không ít binh khí gãy nát, vừa chạm phải đôi tay xám trắng khổng lồ kia liền bị nghiền vụn.
Không phải bẻ gãy, mà là hoàn toàn vỡ nát! Phải biết, hắn trước đó từng thử nghiệm độ cứng của những binh khí ở đây. Nơi này chính là chiến trường diệt tộc của Xà nhân nhất tộc, từng ngã xuống toàn là những nhân vật đỉnh cao, binh khí trong tay bọn họ tuyệt đối không phải hạng xoàng.
Chắp vá điểu đúng là đối thủ cực kỳ khó chơi!
Bất quá, ngươi có cánh, chẳng lẽ ta lại không có?
Sau lưng Hạ Thắng, hai cánh lông vũ màu vàng kim đột nhiên xòe ra.
“Sưu ——”
“Bang!!”
Giữa không trung, hắn trực tiếp va chạm cùng một con điểu chắp vá đang bay tới. Sau cú va chạm, đối phương rơi thẳng xuống đất, ngã chổng vó, hai bàn tay to lớn đè lên người khiến nó không tài nào lật lại được.
Nhưng chưa kịp thở phào, lại có mười mấy con quái điểu hình thù kỳ dị lao tới. Vừa nhìn đã biết cùng một loại với chắp vá điểu vừa rồi. Thấy đồng bọn ngã xuống, không cần nói nhiều, bọn chúng đồng loạt nhào lên.
Ngay sau đó, Hạ Thắng chứng kiến cảnh tượng kinh dị: đầu người, đầu chim, đầu cá, đầu thú… đủ loại quái đầu mở rộng miệng cắn xé, chỉ trong ba đến năm hơi thở đã ăn sạch.
Không đúng, dưới hố vẫn còn sót lại một đôi bàn tay màu xám.
Món đồ này hình như càng cao cấp hơn so với phần còn lại của chắp vá điểu, khiến đám quái điểu không cách nào cắn nuốt được.
Nhìn cảnh ấy, Hạ Thắng sờ cằm, trong lòng mơ hồ suy đoán. Hắn nhớ lại, lúc trước sáu tay cự nhân kia cũng bị đứt gãy từ cổ tay, vết gãy mấp mô, rõ ràng là do những đôi bàn tay này gây nên.
“Đầu người thì không tệ, tiếc rằng vẫn còn quá yếu.”
Hắn lơ lửng trên không nhìn xuống, ánh mắt dừng lại ở một cái đầu người trắng hếu chỉ còn trơ lại bộ xương.
“A?”
Thi thể chắp vá điểu kia vậy mà vẫn còn tồn tại linh hồn. Không, nói đúng hơn là một loại tinh thần thể thuần túy, ánh mắt còn nóng rực nhìn hắn.
Tu luyện 《 Cửu Đầu Trùng Quỷ Thần Đạo 》 cần đại lượng linh hồn, tuy rằng tinh thần thể phẩm chất kém xa linh hồn, thua kém cả một cấp bậc, nhưng dù sao cũng là thuốc bổ.
Thế là, từ đỉnh đầu, pháp tướng sơ hình của hắn ầm ầm đáp xuống. U mê chắp vá điểu tinh thần thể, vừa mới từ thi thể đứng dậy, lập tức lại một lần nữa rơi vào hắc ám.
Một cỗ cảm giác vui thích, từ pháp tướng sơ hình truyền ngược trở lại cho hắn.
“Anh anh anh ——”
Đám quái điểu ăn sạch chắp vá điểu xong, ánh mắt đồng loạt chuyển hướng sang Hạ Thắng. Chỉ một khoảnh khắc sau, chúng chen lấn lao tới, tựa hồ mỗi con đều muốn độc chiếm hắn.
Ngay cả Hạ Thắng, người từng chứng kiến vô số phong ba, lúc này cũng phải hít sâu một hơi.
Một hai con thì không vấn đề, nhưng mấy chục con tụ lại thế này… Chạy thôi!
Nhân sinh có câu: hảo hán không chịu thiệt trước mắt.
Hắn, tuyệt đối không phải sợ.
“Oanh!!”
“Ân?”
Mặt đất bỗng nhiên rung chuyển ầm vang, phá nát một mảng lớn.
Một sinh vật đỏ rực như máu từ dưới đất trồi lên —— là một con giun?
Không, nhìn kỹ thì giống với kiếp trước trong truyền thuyết “Sa mạc nhuyễn trùng”. Trong cái miệng há rộng kia, lít nha lít nhít một vòng lại một vòng răng nhọn đáng sợ.
“Gào gào gào ——”
“???”
“Két két!”
Vật kia cụ thể dài bao nhiêu thì không rõ, chỉ thấy nó từ dưới đất chui ra, một đường trồi lên dài tới mấy chục trượng, tốc độ nhanh như sét đánh không kịp che tai, há miệng cắn lấy một con quái điểu, rồi nuốt chửng vào bụng trong khoảnh khắc nguy hiểm nhất.
“Anh anh anh!”
Con quái điểu trúng đòn, trước khi tử vong còn phát ra tiếng kêu thảm thiết thấu tâm can, lập tức khiến những con quái điểu còn lại hoảng loạn, không còn tâm tư truy kích nữa, mà đồng loạt tản ra. Rõ ràng, loại sinh vật giống như nhuyễn trùng sa mạc kia chính là thiên địch của chúng, bằng không tuyệt đối sẽ không đến dũng khí chống trả cũng không có.
Hắn còn chưa kịp cảm khái xong, chỉ thấy một đoàn tinh thần thể của con quái điểu kia từ trong thân thể nhuyễn trùng bay ra.
“?”
Pháp tướng hình thức ban đầu không nói một lời, lập tức nhào xuống.
“……”
Người trong cuộc chỉ biết trơ mắt nhìn khóe miệng to lớn quất thẳng tới, trong lòng âm thầm mắng: ngươi thật sự không có chút nào biết sợ chết a.
Một ngụm nuốt gọn, niềm vui sướng liền cách không truyền tới.
【《Cửu Đầu Trùng Quỷ Thần Đạo》hai mươi hai】
Nếu hắn nhớ không lầm, lần tự thực linh hồn mình thứ mười, trị số lúc đó là hai mươi mốt. Hai con quái điểu này cộng lại, trực tiếp khiến điểm số trên Quỷ Thần Đạo tăng thêm một điểm.
Rất có hy vọng a!
Đồng thời, trong đầu hắn cũng xuất hiện một cái kế hoạch, tên là —— Kế hoạch câu dẫn.
Nghĩ đến đây, Hạ Thắng lập tức hành động. Hắn nhanh chóng rời khỏi nơi này, tiếp tục dò tìm bên ngoài, tốt nhất có thể trên đường gặp thêm vài con quái điểu.
Tốc độ của hắn so với quái điểu cũng không thua kém, thậm chí còn mơ hồ vượt trội một chút. Đương nhiên, lý do quái điểu chậm chạp, là bởi vì thân thể chắp vá khiếm khuyết.
Có con cánh thì rách tả tơi, có con thì thiếu mất một nửa, lại thêm cơ thể chắp vá bất cân xứng, nhanh được mới là chuyện lạ.
Giống như con chắp vá điểu đầu tiên phát hiện ra hắn, tốc độ đã nổi bật hẳn lên trong bầy giải tán. Nếu không phải vậy, hắn cũng không dễ gì dám lấy thân mình làm mồi nhử, câu dẫn những con khác.
Kế hoạch coi như thuận lợi, trong vùng không gian này có vô số sinh vật chắp vá kỳ quái, tạm thời cứ gọi bọn chúng là sinh vật a. Chúng dường như đối với chân chính huyết nhục tràn đầy khát vọng, một khi gặp hắn, tuyệt đối đuổi không buông tha.
Dù cho trước đó không lâu vừa mới bị nhuyễn trùng đánh lén thảm hại, bọn chúng cũng như quên hết, một đường đuổi theo tới địa bàn của nhuyễn trùng, rồi bị một ngụm nuốt gọn.
Pháp tướng hình thức ban đầu thì vui mừng không thôi, đủ loại tinh thần thể bị hắn lần lượt nuốt trọn vào bụng.
Nhuyễn trùng dường như cũng biết rõ, hôm nay có thể ăn no là nhờ vào đâu, cho nên dù Hạ Thắng bay cực thấp, nó cũng không chủ động lao ra công kích hắn.
Hai bên phối hợp rất ăn ý, nhuyễn trùng ăn nhục thân, pháp tướng thì ăn tinh thần thể, đôi bên cùng có lợi!
Chớp mắt, mười hai canh giờ thoáng qua, đến mức thể chất của hắn cũng không chịu nổi, phải ngồi xuống đất, thở dốc từng ngụm để khôi phục thể lực.
Bất quá, kết quả rất khả quan.
【《Cửu Đầu Trùng Quỷ Thần Đạo》năm mươi】
Hiện tại, pháp tướng hình thức ban đầu đã cao tới năm trượng, bụng xuất hiện một cái miệng rộng mọc đầy răng nanh hình tam giác. Cái miệng rộng đó thỉnh thoảng lại lè lưỡi, tham lam liếm quanh môi.
Mặt khác, do tinh thần lực tăng vọt, dẫn đến trị số 《Côn Bằng biến》 cũng tăng theo.
【《Côn Bằng biến》tám】
Một đường tăng gấp đôi, từ bốn nhảy lên tám.
“Đúng là một vùng bảo tàng a.”
Hạ Thắng đối với Thụ Nhãn chỉ biết dùng ba chữ để biểu đạt —— Cảm tạ a. Chờ khi ra ngoài, nhất định phải hai tay nắm lấy một tay của hắn, dùng giọng điệu cảm kích tràn đầy mà nói ra.
Hy vọng đối phương sẽ không phun máu a.
“Oanh ——”
“Oanh ——”
“Oanh ——”
Cái gì động tĩnh vậy?
Bạn đang đọc truyện tại maivangtet.vn. Chúc vui vẻ!!!
Hắn quay đầu nhìn về phía âm thanh truyền tới, giây kế tiếp, cả người sững sờ tại chỗ.
“???”
“!!!”
Thảo.
Mẹ nó.
Nơi xa, một cự nhân đỉnh thiên lập địa đang chậm rãi đi về phía hắn. Không dùng sai từ đâu, thật sự là đỉnh thiên lập địa. Đầu của cự nhân cao vút lên tận trời.
Không đúng, vùng không gian này không có mây, chỉ là vì quá cao nên người thường không thể nhìn rõ đầu hắn. Hơn nữa, cự nhân cũng là một đống chắp vá, trên thân thể toàn là những cánh tay, đùi đủ loại.
Trong đó, nhiều nhất chính là đầu người, đủ mọi chủng loại, có thể gọi là đầu to khắp thân. Khi bước đi, thể trọng khổng lồ khiến đại địa run rẩy.
Nếu nghiêng tai lắng nghe, còn có thể nghe được tiếng nỉ non hỗn tạp, tựa như hàng ngàn hàng vạn người đang thì thầm bên tai.
“Oanh ——”
“Oanh ——”
Đừng tưởng rằng cự nhân hình thể cồng kềnh mà tốc độ chậm chạp, thực ra tốc độ không hề chậm. Khoảng cách xa xôi giữa hai bên, chỉ ba đến năm bước chân đã tới gần.
“@#¥@#¥……%&*”
Đại lượng tiếng nỉ non tràn vào tai, khiến đầu óc hắn choáng váng, căn bản không còn sức lực để phi hành thoát thân.
“Oanh ——”
Hắn, bi thảm bị một cước của cự nhân đạp xuống, cả người có cảm giác như toàn thân vỡ vụn.
“Xoát!!”
Tức thì tử vong một khắc này, y phục trên người hắn liền không cánh mà bay, ngạnh sinh sinh lướt ngang ra ngoài mười trượng. Thế nhưng, khoảng cách mười trượng ấy vẫn như cũ không thể thoát khỏi lòng bàn chân của cự nhân.
“Xoát!!”
Quần cũng biến mất không thấy, lại lướt ngang thêm mười trượng. Có lẽ là do vận khí quỷ dị, dẫn đến hắn từ vị trí ban đầu, lại lướt trở về ngay chỗ cũ.
“……”
“Xoát!!”
Giày cũng không cánh mà bay, lại thêm mười trượng. Sau đó, còn sót lại một chiếc giày, hai cái bít tất, quần, đại khái tiêu tốn bốn lần mới miễn cưỡng thoát khỏi bàn chân của cự nhân.
Liền như thế, cũng là nhờ cự nhân nhấc chân bước đi, bằng không hắn còn chưa chắc có thể tiếp tục lướt ngang thoát ra.
Hạ Thắng cúi đầu nhìn thân thể trơ trụi của mình, chỉ còn lại một cái quần lót màu đen, lập tức lâm vào trầm mặc.
“……”
Mẹ nó, 《Ve Sầu Thoát Xác》 ngươi có phải có bệnh nặng hay không?
【《Ve Sầu Thoát Xác》(Bị động): Một loại thần kỳ thiên phú, khi ngươi chịu đến thương tổn trí mạng, sẽ trút bỏ một tầng quần áo, đồng thời ngẫu nhiên truyền tống đến một địa điểm cách xa mười trượng.】
“Ngẫu nhiên truyền tống……”
Thực xin lỗi, là lỗi của ta.
Mỗ mỗ, ngẫu nhiên truyền tống tính bất định quá mạnh, vừa rồi vậy mà còn có thể ngẫu nhiên quay về chỗ cũ.
Ngẩng đầu lên, chỉ thấy cự nhân đã đi xa.
“A? Đợi đã! Mẹ nó ngươi đem cộng sự của ta trả lại đây!”
Không sai, trên tay cự nhân còn đang mang theo một vật lạt điều, tuy rằng vật này lớn hơn bình thường rất nhiều, ước chừng hơn ngàn trượng, nhưng hắn chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra —— đó chính là bạn nối khố của mình, vật giống như nhuyễn trùng sa mạc.
“Két két, két két, két két…”
Trên lòng bàn tay cự nhân, đám đầu người bắt đầu gặm nhấm nhuyễn trùng. Nhuyễn trùng không cam lòng phản kháng giãy dụa, tiếc rằng căn bản không có chút hiệu quả nào, chỉ mấy hơi thở đã bị gặm chỉ còn bộ xương.
Ngay cả bộ xương cũng không buông tha, những đầu người ấy gặm đến sạch sẽ, chỉ còn chút cặn bã trắng nhạt theo kẽ tay cự nhân rơi xuống.
“……”
Được rồi, bạn nối khố cùng hắn cộng tác suốt mười hai canh giờ, cứ thế mà bỏ mình!
“Khoan đã, ta dường như có được một cộng tác càng mạnh hơn?” Hạ Thắng nhìn theo bóng lưng cự nhân, lại nhìn thấy tinh thần thể của nhuyễn trùng rơi ra từ tay cự nhân, trong mắt sáng rực lên, gần như phát quang như bóng đèn.
Bởi vì, cũ không đi, mới không đến.
Hắn lập tức xòe hai cánh, vù một tiếng đuổi theo. Đồng thời, pháp tướng hình thức ban đầu cao năm trượng cũng theo sát sau lưng, một mặt tham lam lao tới tinh thần thể của nhuyễn trùng.
Được rồi, vừa mới gọi là bạn nối khố Tiểu Điềm Điềm, giờ thì ôm lấy tinh thần thể của nó mà gặm ngấu nghiến. Câu kia thế nào nói nhỉ, sa mạc nhuyễn trùng ngươi đừng tới đây, ta sợ cự nhân hiểu lầm.
“Oanh ——”
“Oanh ——”
Hắn bám sát mông cự nhân, cự nhân cũng không thèm đuổi hắn hay nuốt chửng hắn. Có lẽ, trong mắt cự nhân cùng đám đầu người kia, hắn căn bản không đủ tư cách để bị ăn.
Nói vậy, đúng là có chút mất mặt.
Bất quá, dọc đường đi hắn thực sự ăn no nê.
Phàm là sinh vật giống nhuyễn trùng kia, mặc kệ giấu ở đâu, thực lực mạnh yếu thế nào, chỉ cần cự nhân ra tay chộp lấy, lập tức bóp gặm không còn một mảnh.
Sau đó, tiện nghi tự nhiên rơi vào tay hắn.
Trị số Quỷ Thần Đạo, soạt soạt soạt, tăng vọt.
Cùng nhuyễn trùng hợp tác còn phải tự thân làm mồi nhử, cực kỳ vất vả. Nhưng đi theo cự nhân, thì quả thật giống như được “bảo dưỡng”, tùy ý vui chơi mà thu hoạch.
【《Côn Bằng biến》mười sáu, 《Cửu Đầu Trùng Quỷ Thần Đạo》chín mươi】
Chỉ mấy giờ ngắn ngủi, tốc độ tăng trưởng còn mãnh liệt hơn cả thời điểm dụ quái điểu.
Pháp tướng hình thức ban đầu từ năm trượng đã tăng tới chín trượng, dưới xương sườn gồ lên hai cái bọc, trên trán cũng xuất hiện hai vết tích. Theo kinh nghiệm nhìn lão bất tử pháp tướng trăm trượng trước đây, hẳn là sẽ mọc ra cánh tay cùng con mắt.
Tin tưởng rằng, khi trị số đạt tới 【một trăm】, pháp tướng hình thức ban đầu sẽ cao tới mười trượng, đồng thời mọc ra cánh tay cùng con mắt mới.
“Oanh!”
Phía trước, cự nhân đột nhiên ngồi xếp bằng, dường như nghỉ ngơi.
Chớp mắt, hơn ba mươi canh giờ trôi qua.
Hạ Thắng vẫn kiên trì bám theo mông cự nhân, hoàn toàn không biết thế giới này rốt cuộc lớn bao nhiêu, cũng chưa thấy điểm cuối.
Ngoại giới, ba người thuộc tổ chức Thần Nhãn tụ họp lại.
“Thụ Nhãn, ngươi cuối cùng cũng trở về.”
“Bây giờ bắt đầu chứ?”
Đối mặt với ánh mắt chất vấn của hai người kia, Thụ Nhãn gật gật đầu.
Trên đường trở về, hắn đã điều dưỡng thương thế ổn thỏa.
Việc cấp bách hiện tại, là phải lập tức thả người ra. Dù cho bản thân không ở vào thời kỳ toàn thịnh, nhưng hai người còn lại cũng không phải ăn chay, hợp lực lại chắc chắn đè ép được một học sinh cao trung nhỏ bé.
Ai!
Vừa nhắc tới Hạ Thắng, Thụ Nhãn liền âm thầm cầu nguyện —— ngươi nhất định phải sống a. Chết cũng không sao, chỉ cần đầu còn nguyên vẹn là được.
“Tới!”
Ba người lần lượt vén mũ trùm đầu, lộ ra khuôn mặt quái dị. Thụ Nhãn thế nào thì khỏi cần nói, còn hai người kia, một người chỉ mọc ra mắt trái, một người chỉ mọc ra mắt phải.
Ba người xếp thành một vòng tròn, từ trong mắt riêng của mình tuôn ra lượng lớn lục quang, tụ lại tạo thành một hắc động đang xoay tròn. Trong hắc động, một thiếu niên tuổi trẻ mang vẻ mặt mộng bức hiện ra.
“Còn sống!”
Thụ Nhãn kích động hét lên, rồi lập tức toàn thân cứng đờ.
Bởi vì, học sinh cao trung chui ra, trơn bóng như tờ giấy trắng.
“……”
Một bầu không khí quỷ dị, lưu chuyển giữa ba người bọn họ.
Cảm ơn bạn Nguyễn Đăng Thúy Quyên donate cho team 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

Chưa có thảo luận nào cho bộ truyện này.