Ngô Tiên Quân trong đạo cảnh Hoàng Ma cùng Đại Ma vẫn đang chém giết, bọn hắn không bị ảnh hưởng, nhưng vốn chỉ là đạo tượng đơn giản, không có năng lực tư duy, đối với việc Diêm Phù bảo thụ biến mất cũng làm như không thấy.
Nồi Đen cẩn thận từng li từng tí nâng hết thảy tiên cung tiên điện, vững vàng đuổi theo Trần Thực. Mà đông đảo đệ tử dưới trướng Ngô Tiên Quân vẫn không một ai phát giác dị trạng.
Trong đám đệ tử ấy, không thiếu kẻ đã tu thành Tiên cảnh, trở thành Thiên Tiên tồn tại, nhưng vẫn bị Nồi Đen che đậy không để lộ ra.
Trong đó có một vị Thiên Tiên như cảm giác được điều gì, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, trong đôi mắt đạo văn lưu chuyển, rõ ràng là đang vận dụng một loại cực kỳ lợi hại đồng pháp.
Nồi Đen thấy vậy, e sợ bị nhìn ra Diêm Phù bảo thụ lúc này chỉ là hư ảo, vội vàng ngưng mắt nhìn thẳng vào người kia.
Tôn Thiên Tiên kia ánh mắt sắc bén, chiếu rọi bầu trời, nhưng vẫn không phát giác ra khác biệt, tự giễu cười nói: “Ta quá nhạy cảm, lại cảm thấy thiên địa đang di động.”
Trần Thực thấy thế, thầm tán thưởng trong lòng: “Nồi Đen nếu muốn che đậy ta, chỉ sợ ta cũng không thể nhìn ra bất kỳ điểm khác biệt nào.”
Một người một chó lén lút hướng về nơi hào quang phát ra mà di chuyển, Hậu Thổ nương nương trong hào quang tiếp ứng, đột nhiên sắc mặt đại biến, đưa tay chỉ về phía sau bọn họ.
Trần Thực quay đầu nhìn lại, nơi xa mây khí đã hình thành mơ hồ manh mối hình dạng, càng xa hơn, vân khí hợp thành ngũ quan dần dần hiện rõ.
Đạo cảnh gió lay động mây, khuôn mặt to lớn kia đang phi tốc hình thành!
Khuôn mặt ấy chậm rãi mở mắt, Trần Thực trong lòng máy động, vội vàng quát: “Nồi Đen, đừng quản bọn họ! Đi mau!”
Hắn đi đầu, cấp tốc bay đi.
Nồi Đen cũng lập tức vứt bỏ những tiên cung tiên điện, chân đạp ma hỏa, nhảy vọt như bay, đuổi theo Trần Thực.
Không còn bị khống chế, đám đệ tử dưới trướng Ngô Tiên Quân như từ trong mộng tỉnh lại, bốn phía nhìn quanh, chỉ thấy Diêm Phù bảo thụ đã biến mất không còn tăm tích, tiên cung tiên điện lần lượt rơi xuống, vội vàng ổn định thân hình, đem tiên cung tiên điện tế lên.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Diêm Phù bảo thụ đi đâu rồi?”
“Bảo thụ bị trộm mất rồi!”
Đám người rơi vào hỗn loạn, bốn phía tuần tra, mà Trần Thực cùng Nồi Đen đã trốn đi rất xa, sắp tiến nhập vào nơi hào quang phát ra.
Đúng lúc này, khuôn mặt to lớn do vân khí hình thành đột nhiên nhào về phía trước, bổ nhào thẳng vào một Thiên Tiên, vân khí lập tức tản đi.
Thiên Tiên kia thân thể hơi chấn động, như biến thành người khác, lập tức phi thân, hóa thành một đạo tiên quang, thẳng hướng Trần Thực và Nồi Đen mà đuổi tới, từ xa cất tiếng: “Phương nào bằng hữu, đến đạo cảnh của Ngô mỗ mà không báo trước, sao không để Ngô mỗ tận tình địa chủ chi nghĩa?”
Vị Thiên Tiên này tu vi không phải rất cao, nhưng tốc độ lại cực kỳ nhanh chóng, trong chớp mắt đã rút ngắn không ít khoảng cách giữa hai bên.
Hắn thấy Trần Thực và Nồi Đen sắp tiến vào trong hào quang kia, bỗng nhiên một luồng vân khí từ thể nội bay ra, trực tiếp đánh tới Trần Thực và Nồi Đen.
Mà bản thân hắn thì chậm rãi dừng lại, mê mang nhìn bốn phía, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Trần Thực đi đầu tiến vào trong hào quang, rời khỏi đạo cảnh, Nồi Đen cũng theo sau tiến nhập, vừa giẫm lên hào quang liền chồm người, mở miệng nói tiếng người: “Bằng hữu, Ngô mỗ cùng ngươi có oán có thù gì? Vì sao lại cướp đoạt Diêm Phù bảo thụ của ta?”
Nồi Đen vừa nói, vừa ngang nhiên hướng Trần Thực xuất thủ!
Nó rõ ràng là Họa Đấu, nhưng lại thi triển bán phật bán đạo tiên pháp, công kích sắc bén có độ, giơ tay nhấc chân đều bộc phát đạo môn lôi pháp trong lòng bàn tay, tấn mãnh bá đạo, nhục thân còn bao hàm Phật Đà Kim Thân, cường hoành vô song, chiêu chiêu đều cực kỳ tinh diệu.
Trần Thực nghiêng người tránh né công kích của Nồi Đen, trong lòng giật mình: “Nồi Đen bị Ngô Tiên Quân đoạt xá.”
Hắn vận chuyển Đại Hoang Minh Đạo Tập, một người một chó ở trong hào quang chạy vội trăm ngàn dặm, trao đổi hơn mười chiêu, nhưng riêng phần mình không thể chế trụ đối phương.
“Tha Hóa Tự Tại chi pháp?” Thanh âm của Hậu Thổ nương nương truyền đến.
Nồi Đen nghe thấy tiếng từ phía sau truyền lại, đang muốn quay đầu nhìn thì bỗng nhiên một đầu băng rua trói chặt lấy thân thể nó, thần quang đại phóng, một ngón tay ngọc nhỏ dài điểm thẳng vào mi tâm của nó.
Nồi Đen thân thể đại chấn, trong miệng truyền ra thanh âm của Ngô Tiên Quân, thanh âm ấy nhanh chóng đi xa, dần dần nhỏ lại, kêu lên: “Ngươi là ai? Sao lại phá Tha Hóa Tự Tại pháp môn của ta…”
Hậu Thổ nương nương hừ lạnh một tiếng, thu hồi băng rua, nói: “Nguyên lai là Ngô Tiên Quân, phật môn đệ tử.”
Nồi Đen thần trí khôi phục thanh tỉnh, giật mình kinh hãi, vội vàng bốn phía dò xét, sợ rằng lại có kỳ vật bám thân.
Trần Thực cũng nhẹ nhàng thở ra, dò hỏi: “Nương nương, cái gì gọi là Tha Hóa Tự Tại chi pháp?”
Hậu Thổ nương nương đáp: “Phật môn lập ra Tây Phương Cực Lạc thế giới, tự thành một giới. Trong đó Tha Hóa Tự Tại Thiên sinh hoạt giữa Thiên Chúng liền có thủ đoạn này, có thể bám vào thân thể kẻ khác, chưởng quản thân thể đối phương, mượn dùng nguyên thần, pháp lực, tài phú, thê tử con cái của người ta, tiêu dao khoái hoạt. Công pháp này gọi là Tha Hóa Tự Tại chi pháp.”
Trong lòng Trần Thực khẽ động, hắn vốn cùng phật môn giao tiếp không nhiều, nhưng lại từng tại Âm Gian gặp qua Phật Môn Địa Ngục, cũng đã từng gặp một ít Thiên Chúng.
Hậu Thổ nương nương nói: “Ngô Tiên Quân tu hành chính là pháp môn tương tự, hắn không cần lưu lại đạo thân trấn thủ đạo cảnh, chỉ cần tâm niệm vừa động, liền có thể giáng lâm xuống đạo cảnh giữa thiên địa, bám vào bất kỳ một người đệ tử nào trên thân, thậm chí xâm nhập cả vào thân thể người ngoại lai.”
Trần Thực trong lòng khẽ nhúc nhích: “Có chút giống với Lâm Xá Pháp, nhưng so với Lâm Xá Pháp thì cao minh hơn rất nhiều!”
Lâm Xá Pháp là Sa bà bà khai mở thần thông, môn thần thông này sở trường chính là có thể vượt giới giáng lâm xuống trên thân thể người khác, nhưng Lâm Xá lại có rất nhiều khiếm khuyết, cần chuẩn bị trước một đoạn thời gian rất dài, bố trí tế đàn. Đối tượng Lâm Xá cũng không thể quá mạnh, hơn nữa từ một người chuyển dời đến một người khác cũng cần chuẩn bị rất lâu.
Nhưng Tha Hóa chi pháp thì thậm chí có thể tùy ý khống chế cường giả như Nồi Đen, khống chế Tiên Nhân cũng không phải trò đùa, thực sự cao minh mười phần!
“Sa bà bà đích xác có đại tài, hoặc giả có thể lấy Lâm Xá Pháp làm cơ sở, đẩy ngược ra Tha Hóa chi pháp.”
Ánh mắt Trần Thực lóe lên, thôi diễn một hồi, liền phát hiện Lâm Xá Pháp là đạo môn pháp môn, còn Tha Hóa chi pháp là phật môn pháp môn, giữa hai bên không có liên hệ trực tiếp.
Trên đường trở về Tây Ngưu Tân Châu, nương nương đem pháp môn phá giải mà nàng tìm hiểu ra truyền thụ cho Trần Thực, pháp môn này cực kỳ đơn giản, chính là dùng hương hỏa chi khí trong chúng sinh tạp niệm, khiến cho đối phương khi thi triển Tha Hóa, bị giáng lâm vào ngàn vạn tạp niệm hỗn loạn, không nơi bám víu.
“Đây là Thần Đạo pháp môn, ta không thể vận dụng được.”
Trần Thực suy nghĩ một hồi, nói: “Vì để phá giải pháp này mà chuyên môn tu luyện thần đạo, sẽ phí nhiều công sức mà hiệu quả lại thấp, chi bằng lấy Lâm Xá Pháp làm cơ sở, lĩnh ngộ ra một môn pháp môn không thua kém Tha Hóa chi pháp, ngược lại càng đơn giản hơn.”
Hắn bắt đầu nảy sinh ý niệm này, bất tri bất giác chìm vào trầm tư.
Đợi đến khi trở về Tây Ngưu Tân Châu, hắn liền có chút manh mối.
Nương nương tiếp tục tìm kiếm mục tiêu, còn Trần Thực thì tràn đầy phấn khởi thí nghiệm việc hoàn thiện Lâm Xá Pháp, đem pháp môn này đơn giản hóa, gia tăng biến hóa, dựa theo hướng Tha Hóa chi pháp mà từng lần từng lần thí nghiệm. Tuy hết lần này đến lần khác đều thất bại, nhưng sau mỗi lần thất bại liền sửa chữa, trong đầu hắn luôn có rất nhiều kỳ dị ý niệm hiện lên, tinh lực dồi dào, không biết mệt mỏi.
Lần này, hắn lại thôi động Lâm Xá Pháp, trong lúc vô tình phát hiện chính mình rễ cây lan tràn tới trạm gác cao bên trong, nhánh mầm từ thân cây cổ lão mọc ra, theo gió múa may.
“Ta Lâm Xá đến trên thân Liễu đạo nhân!”
Trần Thực kinh ngạc vạn phần, hắn phát giác cây liễu già này mặc dù sinh mệnh lực cường thịnh đến cực điểm, không có nguy hiểm tính mạng, nhưng ý thức lại đơn giản, hỗn loạn tan rã. Nghĩ tới có lẽ là lúc trước Thiên Tôn chém giết Liễu đạo nhân, thần thông đánh tan tư duy và ý thức của hắn, trong rễ cây lưu lại một phần ý thức tàn dư. Cành liễu khi sinh trưởng, lại sinh ra một bộ phận ý thức mới.
“Liễu đạo nhân, là ngươi sao?”
Chu tú tài tựa hồ cảm giác được điều gì, cẩn thận dò xét cây liễu nhỏ, Trần Thực không đáp, chỉ khống chế cành liễu hướng hắn gật đầu ra hiệu, đồng thời chuyên tâm giúp Liễu đạo nhân thu nạp tàn ý thức, dung hợp cùng ý thức mới đản sinh.
Chu tú tài kích động vạn phần, nức nở nói: “Lão hữu, ngươi rốt cuộc sống lại! Không uổng công ta những ngày này đêm ngày vì ngươi tưới nước.”
Bạn đang đọc truyện tại maivangtet.vn. Chúc vui vẻ!!!
Trần Thực từ trong thân thể Liễu đạo nhân bay ra, lại lần nữa thi triển Lâm Xá Pháp.
Lần này lại là giáng lâm vào trên thân một con vịt.
“Nếu như bị Chân Vương nhìn thấy, nhất định sẽ nắm cổ ngươi, ép ngươi đẻ cho hắn một quả trứng vịt!” Ngọc Châu xua đuổi Trần Thực, nói.
Trần Thực theo đám vịt mông lắc lư mà đi ra ngoài thôn, nơi này là Hoàng Pha thôn, Ngọc Châu đưa chúng tới Ngọc Đái Hà bắt cá vớt ốc nước ngọt.
Trần Thực theo đàn vịt rơi xuống nước một sát na, lại lần nữa thôi động Tha Hóa Pháp, tiến nhập vào thể nội Đại Xà Huyền Sơn.
Đại Xà Huyền Sơn kinh ngạc phát hiện chính mình biến thành người ngoài cuộc, không thể phá giải Lâm Xá Pháp, chỉ có thể trơ mắt nhìn Trần Thực chiếm lấy thân thể của mình, chạy khắp núi đồi loạn xạ.
Trần Thực khống chế Đại Xà Huyền Sơn chạy tới Đức Giang uống nước, uống cho bụng tràn đầy, lại thôi động Lâm Xá Pháp, vứt bỏ Huyền Sơn, tiến nhập vào trên thân Thạch Cơ nương nương.
“Yêu nghiệt!”
Thạch Cơ nương nương bị chiếm thân thể, giận dữ nói, “Ta chính là đệ nhất công thần dưới trướng Chân Vương, ngươi đoạt xá chân thân của ta, Chân Vương nhất định sẽ không tha cho ngươi!”
Trần Thực khống chế thân thể Thạch Cơ, từ trong miếu thờ bay ra ngoài, đi mua một thân y phục mới, ăn mặc trang điểm cho “bản thân” cực kỳ lộng lẫy.
Thạch Cơ nương nương liều mạng tranh đoạt thân thể, nhưng rất nhanh liền phát hiện có thể khống chế lại chính mình, lúc này mới thở phào một hơi.
Trần Thực liếc mắt nhìn Nồi Đen một cái, thôi động Lâm Xá Pháp, chỉ một thoáng, Nồi Đen liền há miệng, lè lưỡi, vẫy đuôi, hưng phấn đi tới đi lui.
Trần Thực chơi đùa chán, tán đi thần thông.
Nồi Đen lắc đầu nguầy nguậy, hồ nghi dò xét bốn phía, ánh mắt u oán nhìn về phía Trần Thực.
Trần Thực giả vờ như không thấy, Nồi Đen lắc lư đi tới, Trần Thực lấy ra lò tiên đan lần trước được nương nương ban cho, cười nói: “Nồi Đen, nương nương cho ta một lò tiên đan, ngươi nếm thử xem!”
Nồi Đen nhận lấy bình ngọc, ăn mấy viên, chỉ cảm thấy trong thể nội như có hồng lô bốc hơi, vừa luyện thể vừa luyện thần, cực kỳ bá đạo.
Một người một chó, ngươi một viên ta một viên, rất nhanh liền đem tiên đan ăn sạch.
Đúng lúc này, thanh âm hưng phấn của Quyết Dương Tử, Đan Thành Tử bọn người truyền đến: “Ngũ Hành Độ Ách Đan luyện thành rồi!”
“Trước chưa vội khai lò!”
Trần Thực vội vàng phi thân đi tới, tế ra một cái bình ngọc nhỏ khác, giữ chặt miệng lò, sau đó cẩn thận từng li từng tí mở lò, đem đan dược thu nhập vào bình ngọc.
Một lò Ngũ Hành Độ Ách Đan này có hơn sáu mươi viên, Trần Thực phân phát cho mỗi người một phần, phần còn lại chính mình ăn vài viên, phát hiện hiệu quả không rõ rệt, liền đem phần lớn cho Nồi Đen.
“Diêm Phù bảo thụ rất thích hợp để luyện chế Diêm Phù Đề Đan.”
Hậu Thổ nương nương ném tới cho bọn họ một toa thuốc, để bọn họ tiếp tục luyện chế tiên đan.
Trần Thực mang theo Nồi Đen, lại lần nữa khởi hành, tiến vào đạo cảnh của khổ chủ Hám Chí đạo nhân.
“Lần này bình sổ sách, có thể mượn dùng Lâm Xá Pháp, Lâm Xá nhập vào một đệ tử, lại phái Nồi Đen tiếp ứng, trộm lấy địa bảo linh căn, như vậy sẽ vô cùng đơn giản…”
Hắn nghĩ tới liền làm, lần này quả nhiên cực kỳ thuận lợi, gần như không kinh động bất kỳ kẻ nào, liền đem địa bảo linh căn của Hám Chí đạo nhân đánh cắp, thậm chí ngay trong đạo cảnh cũng không có ai phát hiện linh căn đã mất tích!
Cho dù là Hám Chí đạo nhân chính mình cũng không hề hay biết.
Trần Thực cùng Nồi Đen trở về phục mệnh, Hậu Thổ nương nương kinh ngạc nhìn bọn hắn, đánh dấu tên Hám Chí đạo nhân, vội vàng lựa chọn lại mục tiêu.
Bên ngoài, Quyết Dương Tử bọn người cũng luyện xong Diêm Phù Đề Đan, Trần Thực như thường ngày phân phối, phần còn lại chia đều với Nồi Đen.
Tu vi của Nồi Đen quả nhiên tăng mạnh thẳng tắp, khí tức ngày càng cường đại, thể phách cũng trở nên cực kỳ cứng cỏi, xương đồng da sắt, có xu thế vượt qua mẫu thân nó – Họa Đấu.
Hậu Thổ nương nương muốn bình khoản đông đảo, để Trần Thực cùng Nồi Đen không thể ngồi yên, liên tục trộm lấy càng nhiều địa bảo linh căn hoặc là tiên dược tiên thảo.
Trong thời gian hai năm, Càn Dương sơn bên trong liền trồng đầy các loại tiên dược cùng địa bảo linh căn, các loại kỳ trân đua nhau khoe sắc, tỏa ra tiên dược hương khí, đề thần tỉnh não, khiến cho thân thể nhẹ nhàng, mắt sáng như đuốc, làm cho nơi này tựa như nhân gian tiên cảnh.
Càn Dương sơn, dần dần đã có thánh địa chi tượng.
Bất quá, Trần Thực ăn vào nhiều như vậy tiên đan, nhưng lại không cảm giác được tu vi của mình có bao nhiêu tinh tiến.
Những ngày này hắn vẫn không ngừng luyện hóa Thái Thanh Tử Khí, theo lý thuyết, tu vi hẳn phải có tiến triển, nhưng kỳ quái thay, thân thể của hắn tựa như một cái động không đáy, vô luận có ăn vào bao nhiêu tiên đan, luyện hóa bao nhiêu tử khí, cũng không thể lấp đầy, căn bản không nhìn thấy dấu hiệu tu vi tăng trưởng.
Trần Thực âm thầm phát sầu.
“Thiên ngoại Chân Thần sau khi qua đời, thân thể của ta chỉ sợ đã xảy ra đại vấn đề.”
Hắn lại cảm ứng được từ thiên ngoại truyền đến từng đợt tiếp dẫn chi lực, đó chính là Thiên Đạo pháp bảo – Thiên Cơ Sách, đang ý đồ tiếp dẫn hắn tiến về Địa Tiên giới.
Trần Thực đem hết khả năng thu liễm khí tức, tránh đi sự tiếp dẫn, Thiên Cơ Sách không tìm được hắn khí cơ, phi thăng hào quang liền tán đi.
“Bệ hạ, chỉ cần làm thêm hai bút, liền có thể thu tay lại.”
Hậu Thổ nương nương vỗ vỗ khoản mục đã trở nên cực kỳ mỏng, cười nói: “Còn lại gia hỏa, hoặc là quá yếu, sống không qua khai kiếp, hoặc là quá mạnh, ngay cả ta cũng không muốn trêu chọc. Chỉ cần làm thêm hai vụ nữa, hai mẹ con chúng ta liền có thể chậu vàng rửa tay.”
Nồi Đen đi tới, hơn hai năm qua, nó phục dụng đủ loại tiên đan, khí tức đã cường đại tới mức có thể sánh ngang Chân Tiên. Trượng Thiên Thiết Xích ghi lại Lôi Đình Bát Pháp, cũng đã bị nó luyện đến tầng cao nhất. Chủ nhân Trượng Thiên Thiết Xích khi xưa cũng chỉ tu luyện đến tầng này mà thôi, không có công pháp nối tiếp.
Nồi Đen lúc này liền tu luyện Đại Hoang Minh Đạo Tập do Trần Thực tìm hiểu ra, lại thêm tiên đan vô tận cung cấp, tốc độ tiến bộ nhanh đến mức dọa người.
“Nồi Đen sắp vượt qua ta rồi.”
Trần Thực có chút sầu muộn, hắn cũng không rõ thân thể của mình rốt cuộc xảy ra vấn đề gì, phục dụng nhiều tiên đan như vậy mà không hề thấy tu vi khởi sắc.
Một người một chó đi vào trong hào quang.
Hiến Châu, Hồ Phỉ Phỉ, Ngọc Thiên Thành đám người đi tới trước một tòa sơn mạch, rất nhiều phù sư tế ra Nguyên Thần, trôi lơ lửng trên không trung, ghi chép lại một đạo hào quang từ trên trời giáng xuống.
Trong hào quang có huyền diệu khó lường đại đạo hoa văn chậm rãi lưu chuyển.
“Hồ đại nhân, gần đây mấy ngày, loại đại đạo hào quang này xuất hiện với tần suất càng lúc càng cao. Loại hào quang này, năm mươi tỉnh đều có xuất hiện, thậm chí ngay cả Âm Gian cũng có phát hiện, thực sự kỳ lạ.” Ngọc Thiên Thành nói, “Ta đã lệnh cho các nơi phù sư ghi chép lại trong đó hoa văn đại đạo, từ đó phát hiện có Âm Dương đạo văn, Ma Đạo đạo văn, cùng với Đại Hoang đạo văn!”
Hồ Phỉ Phỉ ngửa đầu nhìn đạo hào quang kia, lẩm bẩm nói: “Loại đại đạo hào quang này, rốt cuộc là từ đâu tới? Tại sao Tây Ngưu Tân Châu lại đột nhiên xuất hiện thêm nhiều đạo văn như vậy?”
Ngọc Thiên Thành chần chờ một chút, rồi nói: “Mặt khác, chúng ta còn phát hiện một số đại đạo dị tượng.”
Cảm ơn bạn Nguyễn Đăng Thúy Quyên donate cho team 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

Cảm ơn Anh Cường đạo hữu đã donate cho team 50k!