Hồ đại phu kích động, hơi có chút run rẩy, hướng về phía mọi người nói: “Tiểu nữ quá mức kích động, hôn mê bất tỉnh, thỉnh chư vị thứ lỗi.”
Lời vừa dứt, hội trường vốn tĩnh lặng lập tức bùng nổ, sôi trào như nước sôi. Một canh giờ trước, dung mạo của Hồ cô nương còn thê thảm không nỡ nhìn, vậy mà giờ đây chẳng những hoàn toàn khôi phục như trước, mà còn thêm phần mỹ lệ. Đặc biệt là làn da oánh nhuận sáng bóng, không hề lưu lại dấu tích nào của vết sẹo phá tướng.
Mọi người đều cảm thấy hối tiếc, sớm biết thần tiên thủy thần kỳ như vậy, đã không để Vân Nguyệt dùng một bình để thử nghiệm. Giờ đây, chỉ còn lại một bình duy nhất.
“Ta muốn!”
“Ta muốn mua!”
“Vân cô nương, xin hãy ra giá!”
“Ta ra năm trăm lượng!”
“Ta ra một ngàn!”
“Ta ra năm ngàn!”
…
Đấu giá còn chưa chính thức bắt đầu, toàn bộ hội trường đã sôi trào, không còn trật tự. Bạch Cẩn Sơn thấy vậy, lập tức lên sân khấu duy trì trật tự.
“Các vị! Quy củ của Tụ Bảo Đường, chư vị đều rõ ràng. Nếu ai không thể giữ yên lặng, sẽ bị hủy tư cách tham gia đấu giá, thỉnh rời khỏi hội trường.”
Đợi dưới đài cuối cùng an tĩnh lại, Vân Nguyệt mới nói: “Hiện tại chỉ còn một bình thần tiên thủy, vốn định khởi điểm một ngàn lượng bạc, nhưng giờ đây, bắt đầu từ hai ngàn lượng.”
Lời của Vân Nguyệt khiến đa số người dưới đài cảm thấy cô gái này tâm không đại, hơn nữa, hai ngàn lượng bạc đối với những người tham gia đấu giá, vẫn là không tính cao. Nhưng họ không biết, càng là vật quý, khởi điểm thấp, càng dễ dàng nâng giá.
Quả nhiên, vừa mới báo giá hai ngàn lượng, dưới đài lập tức có người ra giá năm ngàn lượng. Chỉ trong chốc lát, giá cả đã lên đến một vạn lượng.
Dù sao nơi này là Ký Châu, không phải kinh thành, người có tiền cũng không nhiều. Sau khi giá lên đến một vạn lượng, người ra giá rõ ràng chỉ còn lại vài người. Trong đó, Lăng gia hiển nhiên là một trong những người tài đại khí thô.
“Mười hai ngàn lượng.” Lăng Thanh Vân ra giá.
“Một vạn ba ngàn lượng.” Một vị tiểu quận chúa của Tương Vương phủ, là họ hàng xa với hoàng đế, ra giá.
Truy cập maivangtet.vn để đọc trọn bộ...
“Mười lăm ngàn lượng.” Lăng Thanh Vân trừng mắt nhìn tiểu quận chúa kia, trong mắt đầy vẻ miệt thị.
Tiểu quận chúa thì sao? Cũng chỉ là họ hàng xa, hơn nữa căn bản không được hoàng đế coi trọng, cũng dám cùng nàng, tương lai thái tử trắc phi, tranh đoạt?
“Một vạn sáu ngàn lượng.” Một vị thiên kim của viên ngoại gia cũng ra giá. Viên ngoại này là nhà giàu nhất Ký Châu, tự nhiên không cam lòng lạc hậu.
“Hai vạn sáu ngàn lượng!”
Không chịu nổi việc nữ nhi bị hai nữ nhân kia áp đảo, Hàn di nương báo giá, trực tiếp tăng thêm một vạn lượng.
Dưới đài vang lên một trận hít thở sâu.
Người của Tri Châu phủ, quả nhiên là tài đại khí thô!
“Hai vạn sáu ngàn lượng, còn ai ra giá không?” Bạch Cẩn Sơn hỏi.
Hàn di nương báo giá, trực tiếp khiến tiểu quận chúa vừa rồi còn tranh đấu với Lăng Thanh Vân phải lui bước.
“Hai vạn bảy ngàn lượng!” Nữ nhi của viên ngoại không phục, tiếp tục ra giá.
“Ba vạn lượng.”
Hàn phu nhân với tư thế tuyệt đối người thắng, ra giá, khiến dưới đài một lần nữa thở hốc vì kinh ngạc.
Dưới sự ra giá mạnh mẽ của Hàn phu nhân, nữ nhi của viên ngoại cuối cùng cũng từ bỏ.
Ngay khi mọi người đều cho rằng bình thần tiên thủy này không còn ai cạnh tranh với Lăng gia, thì từ một gian phòng bao luôn đóng kín cửa sổ, truyền đến một giọng nói lười nhác, tức chết người không đền mạng:
“Ba vạn lẻ một lượng.”
Người dưới đài vừa nghe, vừa cười giễu cợt.
Cảm ơn bạn Nguyễn Đăng Thúy Quyên donate cho team 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

add ơi truyện này full bao nhiêu chương vậy ạ ?
Truyện đã hoàn rồi chắc khoảng gần 1k chương bạn nhé.