Chính bởi vì vậy, Xích Diễm mới lo lắng đến như thế, sợ rằng Vân Nguyệt sẽ một đi không trở lại.
Thấy Xích Diễm bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, Vân Nguyệt liền dịu dàng nở nụ cười an tâm với hắn, chủ động vòng tay ôm cổ hắn nói: “Không có gì đâu, chỉ là gặp phải một tên yêu nghiệt mặc hồng y mà thôi.”
“Hồng y yêu nghiệt?”
Biết Xích Diễm nhất thời chưa hiểu, Vân Nguyệt bèn kể lại toàn bộ sự việc — từ lúc nàng vào phòng luyện đan, bị trộm mất đan dược, đến cuộc chạm trán cùng kẻ áo đỏ kia, thậm chí cả biểu tình của đối phương, nàng cũng không sót một lời mà thuật lại.
“Lại là hồng bào!” Xích Diễm khẽ nhíu mày.
“Sao vậy? Ngươi từng gặp hắn rồi sao?”
“Người ta từng thấy mặc hồng bào là nhị hoàng tử Đông Ly Quốc, Đông Phương Vân Khởi. Hắn cùng tam công chúa kia đến đây một lượt. Tuy cũng vận y phục đỏ, và dung mạo xem như xuất chúng đối với người thường, nhưng tuyệt đối không giống như ngươi miêu tả – một người tuyệt mỹ yêu mị đến thế.”
Nói thật lòng, khi nghe Vân Nguyệt miêu tả vẻ ngoài của tên yêu nghiệt kia, Xích Diễm trong lòng không khỏi có chút… ghen tuông!
“Vậy… có khả năng nào hắn che giấu bản thể, ký sinh trong thân thể Đông Phương Vân Khởi không?”
“Rất có khả năng. Nếu thực lực đã đạt đến trình độ nhất định, thì ta cũng khó mà cảm nhận được. Nhưng chỉ riêng việc hắn có thể dựng lên kết giới khiến ngay cả Bạch Cẩn Sơn cũng không thể phá, cũng đủ thấy pháp lực của hắn hoặc là ngang bằng ta, hoặc là… vượt qua ta.”
Lời của Xích Diễm khiến lòng Vân Nguyệt trầm xuống. Kẻ trong Thánh cung còn chưa giải quyết xong, nay lại xuất hiện thêm một đối thủ cường đại như vậy. Nàng chỉ hận bản thân chưa đủ mạnh mẽ, bằng không, mọi thứ đã chẳng còn là vấn đề.
“Ngươi nói người đó tên là Địch?”
“Đúng vậy, ngươi từng nghe qua sao?”
Truyện được dịch đầy đủ tại maivangtet.vn
Xích Diễm liếc nhìn về phía Bạch Cẩn Sơn rồi lại nhìn sang Lam Âu Hạo. Thấy cả hai người đều đồng loạt lắc đầu, hắn mới nhẹ giọng nói:
“Chưa từng nghe. Nhưng ta chỉ có ký ức trong phạm vi ba ngàn năm. Dựa vào mức độ quen thuộc của hắn với 《Càn khôn bí lục》, có thể đoán, người này trước kia chắc chắn từng có quen biết với chúng ta. Ít nhất, hắn đã từng rất gần gũi với chủ nhân của bí lục đó. Mà nếu như ngươi chính là chủ nhân nguyên bản của nó, vậy thì giữa ngươi và hắn, nhất định từng có quan hệ rất thân thiết.”
Xích Diễm liếc nhìn Vân Nguyệt, trong lòng bất giác dâng lên một cảm giác gấp gáp chưa từng có. Nhớ lại ánh mắt, thần sắc của hồng y nam tử khi nhắc đến chủ nhân 《Càn khôn bí lục》, hắn càng thêm bất an.
Sau khi ra hiệu cho Bạch Cẩn Sơn và Lam Âu Hạo lui xuống, Xích Diễm mới ôm chặt lấy Vân Nguyệt, mang theo chút ủy khuất mà làm nũng:
“Nguyệt Nhi, vốn dĩ chúng ta đều đã mất đi ký ức, vạn nhất… Ta nói là vạn nhất thôi, nếu ngươi phát hiện chúng ta trước đây vốn không phải một đôi, mà người ngươi từng yêu là một người hoàn toàn khác, ngươi… liệu có rời bỏ ta không?”
Lời của Xích Diễm khiến lòng Vân Nguyệt khẽ siết lại. Trong đầu lại hiện lên hình ảnh Kiều Khải Hoa trước khi chết gọi nàng là Thánh chủ phu nhân, lại nghĩ đến khi ấy Xích Diễm nhắm mắt, lồng ngực trái trống rỗng, bị người sống sống moi tim — cảnh tượng ấy lại dội về, khiến lòng nàng nhói đau.
Hai tay ôm lấy eo Xích Diễm, nàng ôm thật chặt, như muốn đem cả hứa hẹn khắc sâu trong lòng ngực hắn, cũng là tự nhắc mình một quyết tâm không thể thay đổi.
“Sẽ không đâu. Mặc kệ chúng ta từng là gì của nhau, dù có là cừu nhân đi nữa, thì đã yêu nhau ở đời này, đã gặp được nhau, thì sẽ không còn ai có thể tách chúng ta ra.”
Nghe được lời nàng, Xích Diễm thỏa mãn mỉm cười: “Tốt. Dù trước kia chúng ta từng là gì, thì đời này — không, là vĩnh viễn — chúng ta cũng không được tách rời, được chứ?”
“Ân.” Vân Nguyệt tựa trong lòng hắn, nặng nề gật đầu.
“Ngày mai ta phải cùng nhị hoàng tử và tam công chúa đến dạo chơi các nơi trong kinh thành. Ta sẽ mang theo ngươi đi cùng. Hai tên kia đều bị tam công chúa quấn riết đến khổ sở, ngày mai cứ để ta mang chính thất thê tử theo bên cạnh, cho nàng ta tức chết luôn.”
Cảm ơn bạn Nguyễn Đăng Thúy Quyên donate cho team 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

add ơi truyện này full bao nhiêu chương vậy ạ ?
Truyện đã hoàn rồi chắc khoảng gần 1k chương bạn nhé.