Nàng đã quyết, không chỉ Tưởng Thanh Nguyệt phải chết, mà Bắc Minh Huyền cũng không thể toàn mạng.
Hơn nữa, nàng tuyệt đối sẽ không để hai kẻ đó chết một cách nhẹ nhàng. Nàng muốn đôi gian phu dâm phụ ấy phải nếm trải nỗi thống khổ tận cùng, chỉ như vậy mới có thể xóa đi nỗi nhục nàng đã phải gánh chịu ngày hôm nay.
Mà ở lầu một trạm dịch, nơi Vân Nguyệt – người đã bước chân vào con đường tu tiên, cùng Xích Diễm – kẻ còn mạnh hơn cả thần tiên – đang nhàn nhã thưởng trà, lại vô tình nghe được cơn giận dữ của Đông Phương Uyển Hàm từ trên lầu vọng xuống.
Hai người vừa trò chuyện vui vẻ với Đông Phương Vân Khởi, vừa cười tủm tỉm lắng nghe Đông Phương Uyển Hàm phân phó hai nô tài ám sát Vân Nguyệt, khiến Xích Diễm đau lòng. Nàng thậm chí còn bày mưu tính kế liên kết ba vị hoàng tử khác của Bắc Tường Quốc, vu cho Bắc Minh Huyền có ý đồ đoạt ngôi, biến hắn thành mục tiêu của mọi sự công kích.
Một canh giờ sau, Đông Phương Uyển Hàm rốt cuộc cũng xuất hiện trở lại.
Lần này, nàng đã thay đổi hoàn toàn trang phục, lớp phấn dày trên mặt cũng ít đi nhiều, khoác lên mình dáng vẻ có phần oai phong, trông so với lúc trước quả thực tốt hơn không ít.
Cuối cùng, đoàn người rời khỏi trạm dịch khi trời đã gần trưa.
Tuy trong lòng hận Bắc Minh Huyền đến tận xương tủy, nhưng khi nhìn hắn cùng Tưởng Thanh Nguyệt chàng chàng thiếp thiếp, nàng lại không thể chịu đựng nổi.
“Tưởng cô nương,” nàng cười lạnh nói, “tuy hoàng thượng đã ban hôn cho ngươi và Huyền Vương, nhưng dù sao hai người vẫn chưa thành thân. Cùng cưỡi chung một ngựa như thế, không sợ bị người đời dị nghị sao?”
Vân Nguyệt cười ngây thơ đáp: “Sao lại bị dị nghị? Ai lại rảnh rỗi đến mức đi bàn tán mấy chuyện này chứ?”
Đông Phương Uyển Hàm: “…”
Có phải nữ nhân này đang nói bóng gió chê cười nàng lắm chuyện hay không? Rất tốt!
“Không thể nói vậy. Dù không ai bàn tán, nhưng như thế vẫn là không ổn. Hay là thế này, chúng ta cùng ngồi một xe, hoặc chia ra ngồi hai xe ngựa?”
“Đa tạ công chúa đã quan tâm. Hôm qua ta cả ngày chưa được gặp vương gia, hôm nay khó khăn lắm mới được ông ngoại cho ra ngoài, ta chỉ muốn ở bên vương gia mà thôi. Huống chi, dân phong phương bắc của chúng ta rất hào sảng, đều là hán tử miệng to ăn thịt, miệng to uống rượu, ai cũng thích thoải mái tự tại, không câu nệ nhiều quy củ như thế.”
“Thì ra là vậy.” Đông Phương Uyển Hàm cười gượng, sắc mặt khó coi, không nói gì thêm.
Truy cập maivangtet.vn để đọc trọn bộ...
Vì đã sắp trưa, Xích Diễm cùng Đông Phương Vân Khởi bàn bạc rồi quyết định dùng bữa trước, sau đó mới đi dạo quanh kinh thành.
Họ đến quán ăn nổi danh nhất kinh thành, chọn một phòng riêng. Chưa ngồi được bao lâu, cửa đã vang lên tiếng gõ.
Mở ra, thì ra là Hoằng Vương.
Sau vài lời hàn huyên, cửa lại gõ lần nữa, lần này là Thái tử.
Lúc tiểu nhị đang lần lượt bưng thức ăn lên, thì Thần Vương cũng không hẹn mà đến.
Chỉ khác lần này, tiêu điểm chú ý của ba vị hoàng tử Bắc Tường Quốc không phải là Tưởng Thanh Nguyệt, mà chính là Đông Phương Uyển Hàm.
Ba vị hoàng tử đối với Đông Phương Uyển Hàm ân cần vô cùng, ánh mắt tham lam gần như muốn nuốt chửng nàng.
Sau khi bị Xích Diễm làm cho tức giận, trong lòng Đông Phương Uyển Hàm u uất vô cùng. Nhưng từ ba vị hoàng tử này, nàng lại tìm được phần nào kiêu ngạo và tự tôn đã mất.
Trên bàn ăn, nàng gần như không gắp lấy một miếng, nhưng trong chén lại đầy ắp đồ ăn do ba vị hoàng tử gắp cho.
Ngược lại, phía Tưởng Thanh Nguyệt thì hoàn toàn ngược lại. Ngoài Bắc Minh Huyền, chẳng ai đoái hoài đến nàng.
Lúc này, Đông Phương Uyển Hàm trong lòng mới thoáng dễ chịu hơn đôi chút.
Ba vị hoàng tử như ba vai hề, thi nhau thể hiện đủ kiểu nhiệt tình trước mặt Đông Phương Uyển Hàm. Một bữa cơm trôi qua, đến khi sắc trời đã xế chiều.
Mà cũng qua một bữa cơm ấy, tất cả đều nhìn ra — trong cuộc chiến ngầm này, người chiến thắng là Thái tử.
Cảm ơn bạn Nguyễn Đăng Thúy Quyên donate cho team 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

add ơi truyện này full bao nhiêu chương vậy ạ ?
Truyện đã hoàn rồi chắc khoảng gần 1k chương bạn nhé.