Nước mắt của Vân Nguyệt rơi vào mắt Vương mẫu và Thiên Đế, lập tức khiến hai người hiểu lầm rằng nàng thực sự đã bị Xích Diễm làm ô uế.
“Nguyệt Nhi! Nữ nhi của ta!” Vương mẫu òa khóc, lại lần nữa ôm chặt nàng vào lòng, đau lòng an ủi: “Bảo bối, đừng khóc nữa. Chỉ cần con trở về là tốt rồi. Yên tâm đi, mẫu hậu và phụ vương nhất định sẽ đòi lại công đạo cho con, bắt Xích Diễm phải trả giá vì hành vi này!”
“Đúng vậy, Nguyệt Nhi, hãy tin phụ vương. Ta nhất định sẽ thay con lấy lại công đạo.” Thiên Đế vừa nghe nói nữ nhi bị xâm hại, lập tức phẫn nộ, đau lòng đến phát thệ.
“Không! Không được! Đừng làm tổn thương Xích Diễm, tuyệt đối không được!”
Vân Nguyệt biết mẫu hậu và phụ vương đã hiểu lầm ý tứ của nàng, sợ bọn họ đến tìm Xích Diễm gây chuyện, liền sốt ruột đến mức gần như nhảy dựng lên.
Phản ứng này của nàng khiến Vương mẫu và Thiên Đế kinh hãi, trong lòng lập tức dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Hai người nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên sự không cam lòng cùng lo lắng sâu sắc.
Vương mẫu kéo Vân Nguyệt đến bên mình, gần như không thể tin nổi mà hỏi: “Nguyệt Nhi, những lời vừa rồi của con là có ý gì? Con và Xích Diễm… đã xảy ra chuyện gì?”
Vân Nguyệt biết không thể giấu được nữa, liền lập tức quỳ xuống, nắm lấy tay Vương mẫu cầu xin: “Mẫu hậu, có thể hay không không bắt con gả cho Tân ca ca? Mẫu hậu và phụ vương có thể thay con nói chuyện với Long Vương và Long Hậu, hủy bỏ hôn sự này được không?”
Vương mẫu tròn mắt nhìn nàng, hoàn toàn không thể tiếp nhận được lời thỉnh cầu này.
Đây là lần đầu tiên nữ nhi quỳ xuống trước bà, nhưng lý do quỳ xuống lại là điều bà không sao chấp nhận được.
“Nguyệt Nhi, con bình tĩnh một chút, nói cho mẫu hậu biết vì sao đột nhiên lại muốn hủy hôn? Nói thật đi, có phải Xích Diễm đã… cưỡng bức con?”
Thiên Đế bên cạnh không nhịn được nữa, có phần kích động bước tới trước mặt nàng hỏi: “Nguyệt Nhi, con đang nói chuyện gì vậy? Không gả cho Tân Đường, vậy con muốn gả cho ai?”
“Con… con muốn gả cho Xích Diễm!”
Bình thường Vương mẫu đối với nàng rất nghiêm khắc, nhưng phụ vương lại chưa từng nặng lời với nàng. Vì vậy, nếu muốn hủy hôn, nàng biết mình phải thuyết phục phụ vương trước.
“Hoang đường! Con là công chúa Thiên Giới, sao có thể gả cho Xích Diễm?”
Thiên Đế, dù thường ngày hiền lành hòa nhã, giờ phút này cũng lần đầu tiên nổi giận.
“Phụ vương, xin người thành toàn cho Nguyệt Nhi! Bởi vì dù không thể gả cho Xích Diễm, con cũng không thể gả cho Tân ca ca.”
Lời nàng như một trái bom tấn, nổ tung trong lòng Thiên Đế và Vương mẫu.
“Nguyệt Nhi, nói cho mẫu hậu biết, con có phải đã bị Xích Diễm…?”
“Mẫu hậu, con là tự nguyện, không phải bị cưỡng bức.” Vân Nguyệt lập tức đứng ra bênh vực cho Xích Diễm.
Nghe nữ nhi thừa nhận đã bị Ma Đế phá thân, Vương mẫu không thể nào chấp nhận nổi, gần như ngã ngồi xuống ghế.
“Nguyệt Nhi, kể cho phụ vương nghe tất cả những chuyện đã xảy ra trong những ngày qua. Phụ vương muốn biết rõ mọi chuyện.”
Vân Nguyệt khẽ gật đầu, đem toàn bộ những chuyện đã xảy ra mấy ngày qua kể lại cho phụ mẫu nghe.
Nếu có thể, nàng vẫn muốn được ở bên Xích Diễm, muốn vì hạnh phúc của bản thân mà liều một lần. Vì vậy, nàng không có gì phải giấu giếm. Tuy nhiên, nàng đã cố tình không nhắc đến việc Xích Diễm bị thương bởi Hỗn Nguyên Thiên Tinh, và hiện tại sinh mệnh căn nguyên của hắn đang ở trong cơ thể nàng.
Truyện được dịch đầy đủ tại maivangtet.vn
Bởi lẽ Hỗn Nguyên Thiên Tinh đối với Xích Diễm vô cùng quan trọng, nếu rơi vào tay kẻ khác, hắn thật sự sẽ lâm vào nguy hiểm.
Chỉ là, sau khi nghe xong toàn bộ câu chuyện, Vương mẫu và Thiên Đế đều bị chọc giận đến mức gần như nghẹt thở.
Trong mắt họ,
Vân Nguyệt chính là kiểu nữ nhi đơn thuần, bị người ta lừa gạt rồi còn giúp người ta đếm tiền.
“Nguyệt Nhi! Ôi, nữ nhi đáng thương của ta! Sao con lại ngốc đến thế!” Vương mẫu nghe xong tất cả, lập tức ôm chầm lấy nàng, đau đớn khóc nấc:
“Nha đầu ngốc, Xích Diễm là hạng người nào chứ? Hắn là Ma Đế đó! Bên cạnh hắn có hàng ngàn hàng vạn nữ nhân, sao có thể vì một người vợ tương lai mà giữ mình trong sạch, cam tâm chịu đựng nỗi đau khoét tim cũng không chịu gần gũi con?
Hắn rõ ràng là đang dùng chiêu lạt mềm buộc chặt! Đạo lý đơn giản như vậy, tại sao con không hiểu? Sao lại có thể dễ dàng hiến dâng sự trong trắng của mình như thế…”
Từ nhỏ, họ đã nuôi dạy Vân Nguyệt trong khuê phòng, bởi Thải Hà tính tình nóng nảy, họ càng muốn Vân Nguyệt biết điều hơn. Nhưng không ngờ, đến một ngày nàng lại gặp phải tên Ma Đế gian xảo đó, còn bị hắn chiếm lấy tiện nghi.
Dù tại Ma Giới hay Tiên Giới, chỉ cần thành tiên thì dung mạo liền cố định, mãi mãi không thay đổi. Nhưng Xích Diễm là lão quái vật đã tồn tại từ thuở sơ khai trời đất, tuổi tác còn lớn hơn cả bọn họ.
Chưa kể hắn là Ma Giới Đế quân – kẻ tử địch của Tiên Giới. Chỉ riêng tuổi tác ấy thôi đã khiến họ không thể chấp nhận.
“Mẫu hậu, người nói nghe rất rõ ràng, chẳng lẽ người hiểu rõ Xích Diễm lắm sao? Người có thật sự biết rõ hắn là người thế nào không?”
Nghe mẫu hậu nói về Xích Diễm như vậy, trong lòng Vân Nguyệt bất giác sinh ra bất mãn.
Trước kia mẫu hậu cũng là người nói hắn tàn ác, nói Ma Giới là nơi tội ác tày trời, tất cả đều là từ miệng người mà ra. Cảm giác như thể người hiểu hắn rất rõ. Nhưng khi nàng thật sự đến Ma Giới, tận mắt chứng kiến, lại là một chuyện hoàn toàn khác.
“Đương nhiên! Đừng quên rằng, phụ vương con đã giao chiến với Xích Diễm hơn một triệu năm. Nói đến hiểu hắn, ai có thể hiểu rõ bằng kẻ địch chứ?”
Vấn đề của Vân Nguyệt Vương mẫu không hề để tâm, ngược lại khẳng định nói:
“Trước khi phụ vương con trở thành Thiên Đế, ông nội con đã luôn luôn giao chiến với hắn. Có thể nói, chúng ta là người hiểu rõ Xích Diễm nhất. Hắn là một ác ma tội ác chồng chất, là một kẻ gian xảo độc ác vô cùng.
Thế gian này sở dĩ tồn tại nhiều đau khổ là vì có Ma Giới. Mà con, là công chúa cao quý của Tiên Giới, chẳng lẽ ngay cả đạo lý cơ bản ấy cũng không hiểu sao?
Mẫu hậu thường ngày dạy con thế nào? Con không từng nói rằng yêu ma Ma Giới đều đáng bị tiêu diệt sao? Vậy mà tại sao con lại đầu óc nóng lên, chủ động đi cứu Xích Diễm? Sao con có thể hồ đồ như vậy?”
Vương mẫu không thể nào hiểu nổi, nữ nhi từ nhỏ luôn căm ghét cái ác. Ma Giới là nơi khiến nàng phẫn nộ, đáng lý khi nhìn thấy Xích Diễm, nàng phải một kiếm giết chết hắn mới đúng. Sao lại đi cứu hắn? Hơn nữa còn lấy thân mình để cứu?
“Mẫu hậu, dựa vào đâu người lại nói Xích Diễm là ác ma tội ác tày trời? Hắn đã làm gì? Chẳng lẽ chỉ vì hắn là địch nhân của chúng ta, nên mới bị quy là ác ma?
Vậy còn thiên binh chúng ta? Khi họ kéo quân đến Ma Giới, giết không chỉ là ác ma, mà còn là dân thường vô tội! Ngay cả trẻ nhỏ chưa đầy một tuổi cũng không tha. Như vậy, chẳng lẽ họ không phải là ác ma sao?
Người từng nói với con rằng, ba ngàn năm trước, khi con vừa sinh ra, Xích Diễm dẫn quân công kích Thượng Tiên Giới. Trong trận ấy, rất nhiều thần tiên hồn phi phách tán, không thể tụ tập nguyên thần…”
Cảm ơn bạn Nguyễn Đăng Thúy Quyên donate cho team 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

add ơi truyện này full bao nhiêu chương vậy ạ ?
Truyện đã hoàn rồi chắc khoảng gần 1k chương bạn nhé.