Bởi vì trong lòng luôn mơ hồ bất an, Xích Diễm lại căn dặn thêm một lần nữa: “Nguyệt Nhi, hãy nhớ kỹ, ta là trượng phu của ngươi, là người sẽ cùng ngươi đi hết một đời. Bất luận xảy ra chuyện gì, ta tuyệt đối không thể vì bất kỳ nữ nhân nào khác mà thay lòng đổi dạ. Ngươi hiểu không?”
“Ân.” – Vân Nguyệt nghiêm túc gật đầu – “Ta tin ngươi.”
Nhưng Xích Diễm vẫn cảm thấy lời nói còn chưa đủ rõ ràng, liền nhấn mạnh thêm: “Hãy ghi nhớ, là bất kỳ ai! Trong lòng ta, không một ai có thể quan trọng hơn ngươi. Vĩnh viễn, ta không thể vì bất kỳ người nào khác mà buông tay ngươi.”
“Ngọn lửa, ta biết, ngươi yên tâm.” – Vân Nguyệt cảm thấy lời nói của Xích Diễm có phần giống như đang trăn trối, cảm giác ấy khiến nàng vô cùng khó chịu.
Thế nhưng Xích Diễm vẫn không yên lòng, lại hỏi: “Nếu một ngày kia, ngươi phát hiện ta đang ở bên cạnh một nữ nhân khác, ngươi sẽ làm gì?”
“Không tin! Tuyệt đối không tin!” – Vân Nguyệt đáp một cách kiên định.
“Nếu như chính miệng ta nói rằng ta không còn yêu ngươi, muốn cùng nữ nhân khác bên nhau thì sao?”
“…” – Vân Nguyệt uất ức nhìn hắn, loại chuyện quá đáng như vậy mà hắn cũng không biết xấu hổ mà hỏi sao?
“Trả lời ta!” – Xích Diễm gấp gáp muốn biết đáp án.
Vân Nguyệt nghẹn một hồi, rầu rĩ đáp: “Ta vẫn sẽ lựa chọn không tin, sau đó điều tra đến cùng vì sao ngươi lại nói như vậy. Dù có chứng thực rằng ngươi không còn yêu ta, ta cũng sẽ không quên bộ dạng nghiêm túc của ngươi khi nói với ta những lời hôm nay.
Một người chồng dám vì ta mà đánh cược cả sinh mệnh, sao ta có thể tin hắn đột nhiên không còn yêu ta nữa?
Nếu thật sự như vậy, ta sẽ nghĩ cách giết nữ nhân kia. Nếu lúc đó, ngươi thà để ta giết, cũng không muốn nữ nhân kia chết, vậy thì ta sẽ hoàn toàn chết tâm.”
“Sai!” – Xích Diễm lập tức bác bỏ.
“Vẫn sai sao?”
“Nếu đến lúc đó, ngươi phát hiện tất cả những điều ngươi tin tưởng đều bị đảo lộn, ta không còn yêu ngươi, mà lại yêu nữ nhân khác, thậm chí nguyện vì nàng mà chết, ngươi vẫn phải nhớ kỹ những lời hôm nay ta đã nói.
Ta – Xích Diễm – cả đời này chỉ yêu một mình ngươi, Vân Nguyệt. Điều đó vĩnh viễn không đổi. Ta có thể lấy sinh mệnh để thề.
Nếu đến một ngày lời nói hôm nay bị phủ định, tất cả đều không còn đúng, vậy nhất định là đã có chuyện xảy ra.
Bất luận ngươi có đủ năng lực để xoay chuyển tình thế hay không, cũng nhất định phải bảo vệ đoạn tình cảm này của chúng ta. Nhớ kỹ chưa?”
“…” – Vân Nguyệt nhìn hắn hồi lâu, rồi hỏi: “Ngọn lửa, lúc nãy ta cảm nhận được ngươi bất an. Rốt cuộc ngươi đã dự cảm điều gì?”
Xích Diễm định nói ra, nhưng lại sợ khiến nàng suy nghĩ nhiều, hơn nữa, bản thân hắn cũng cảm thấy mình có phần lo nghĩ thái quá.
Bây giờ ngoài Phật tổ ra, hắn là kẻ cường đại nhất giữa trời đất. Nếu vậy, còn ai có đủ khả năng chia cắt bọn họ?
Nghĩ tới đây, Xích Diễm dịu dàng vuốt má nàng, thả lỏng tâm trạng nói: “Không có gì, chỉ là vì ta quá để tâm đến ngươi, nên mới sinh lòng sợ hãi. Chỉ cần ngươi đáp ứng những lời vừa rồi, ta liền hoàn toàn yên tâm. Ngươi, có đồng ý không?”
Thấy Xích Diễm không muốn nói rõ, Vân Nguyệt cũng không miễn cưỡng. Dù sao cảm giác ấy thật sự rất khó chịu.
Hiện tại bọn họ đã ở bên nhau, thì nên an vui bên nhau.
Nàng tin tưởng, một người trượng phu dám bất chấp tất cả vì nàng, tuyệt đối sẽ không đột nhiên thay lòng.
Tình yêu của họ, dù có khởi đầu bất ngờ, dù mang theo chút cẩu huyết,
Truy cập maivangtet.vn để đọc trọn bộ...
Nhưng nàng không ngốc. Nếu đến cả Xích Diễm cũng có thể thay lòng đổi dạ, thì trên đời này còn điều gì có thể vĩnh hằng?
Vân Nguyệt khẽ gật đầu, dịu dàng trấn an: “Ngọn lửa, ngươi yên tâm, chúng ta đã cùng nhau trải qua chừng ấy, Nguyệt Nhi kiếp này ngoài tay ngươi ra, tay ai ta cũng không nắm.
Ngươi yêu ta sâu đậm như vậy, thậm chí vì yêu mà không tiếc tính mạng, thì làm sao có thể đột nhiên không cần ta?
Vì vậy, mặc kệ sau này chúng ta có trải qua thử thách gì, ta cũng sẽ không bỏ rơi ngươi, càng không buông bỏ tình yêu này.
Còn nữa, đừng chỉ nói về ngươi. Nếu một ngày nào đó ta thay đổi, ngươi cũng không được nghi ngờ, nhất định phải tìm hiểu chân tướng, nhất định phải đưa ta trở về.”
Lời nói chân thành của nàng khiến Xích Diễm như được uống thuốc an thần, cuối cùng cũng trấn định lại nỗi bất an trong lòng.
Đúng vậy, tình cảm của họ đến với nhau có thể coi là dễ dàng. Như Phật lý từng nói: dễ đến dễ mất. Có lẽ tình yêu này rồi sẽ phải trải qua muôn vàn thử thách, nhưng hắn không sợ.
Có những lời này của Vân Nguyệt, hắn còn điều gì phải e ngại?
Hắn đủ cường đại, tình yêu của họ cũng đủ vững chắc. Hắn tin rằng, bất kể gặp phải điều gì ngăn trở, họ cũng có thể tay trong tay đi đến cuối con đường.
“Yên tâm đi Nguyệt Nhi, cho dù tình yêu của chúng ta có trải qua bao nhiêu thử thách, chỉ cần niềm tin vững vàng, lòng tin vào nhau đủ sâu, thì dù mây mù giăng lối, cũng có thể vén ra ánh trăng.
Huống hồ, trượng phu của ngươi cường đại như vậy, sau lưng ngươi còn có phụ vương ngươi. Ngươi nói xem, còn ai trong trời đất này có thể chia cách được chúng ta?”
Vân Nguyệt nghiêng đầu ngẫm nghĩ, cảm thấy lời hắn rất có lý, liền gật đầu liên tục.
Xích Diễm cười khẽ, nhẹ nhàng vuốt mũi nàng: “Cho nên, chúng ta cứ tưởng tượng trước tình huống tệ nhất, nếu ngay cả tình huống tồi tệ nhất cũng đã chuẩn bị đối sách, thì còn gì đáng sợ nữa? Cứ vui vẻ sống những ngày tháng bình yên của chúng ta thôi.
Làm Ma Đế ba triệu năm, đến khi gặp được ngươi mới nhận ra, bất kể ta thống lĩnh bao nhiêu người, có bao nhiêu của cải, cũng không sánh bằng một ngày hạnh phúc bên cạnh ngươi.”
Nghe lời thổ lộ chân thành ấy, Vân Nguyệt cảm động ôm chặt lấy hắn, nghẹn ngào nói:
“Ngọn lửa, ta cũng vậy! Có thể ở bên ngươi, chính là hạnh phúc lớn nhất đời này của ta. Chúng ta nhất định sẽ mãi mãi hạnh phúc như vậy!”
Cây cầu vồng đưa họ đi với tốc độ rất nhanh, chẳng kém gì khi phi hành giữa không trung.
Ban đầu, Xích Diễm định cùng nàng phi hành trên cầu, như vậy sẽ vượt qua được biển dung nham nhanh hơn. Nhưng Vân Nguyệt không đồng ý.
Bởi vì nơi này là thiên đường trong địa ngục mà Xích Diễm đã dồn tâm huyết kiến tạo. Ngay cả vận tốc của cây cầu nàng còn cảm thấy quá nhanh, chưa kịp thưởng ngoạn từng khung cảnh đã bị lướt qua, làm sao chịu được cảnh bị kéo vội qua từng chốn?
Bất kể Xích Diễm có dụ dỗ nàng rằng phía trước còn có nhiều điều bất ngờ, Vân Nguyệt cũng không nhượng bộ.
Nơi này còn chưa ngắm đủ, làm sao đi tiếp? Dù sao những bất ngờ phía trước đã được chuẩn bị sẵn, cứ chậm rãi mà thưởng thức.
Trước đây, nàng chưa từng nghĩ rằng tại một vùng tử địa, giữa dòng nham thạch nóng chảy lại có thể trồng nên những đóa hoa kiều diễm như thế! Không chỉ sống được, mà còn rực rỡ muôn hồng nghìn tía!
Dù Xích Diễm đã giải thích nguyên lý sinh trưởng của chúng, nhưng Vân Nguyệt vẫn không ngăn nổi sự thán phục trong lòng mình.
Cảm ơn bạn Nguyễn Đăng Thúy Quyên donate cho team 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

add ơi truyện này full bao nhiêu chương vậy ạ ?
Truyện đã hoàn rồi chắc khoảng gần 1k chương bạn nhé.