Chương 68: La Hán Tráng

Bộ truyện: Tôi Là Người Chơi Duy Nhất

Tác giả: Hồng Nhan Tam Thiên

Chỗ ở của Lý bá, Hạ Thắng vội vàng tìm đến.

“Lý bá, không biết muốn xung kích Tôi Cốt quan, cần những điều kiện gì?”

Lão bộc kia tuổi đã cao, nhưng ánh mắt bỗng chốc bắn ra tinh quang. Đại tiểu thư vận khí không tệ, lại có thể thu nhận được một đệ tử giỏi như thế.

“Ngài muốn xung kích Tôi Cốt quan, nhất định phải tu luyện Thung Công. Dùng công phu như mài nước, ma luyện xương cốt toàn thân mới có thể sinh ra kình lực.

Mà muốn tu luyện Thung Công của Kim Cương Quyền Quán —《 La Hán Thung 》— trước hết phải đột phá đến tứ đẳng Da thép từ tam đẳng Đồng Bì. Ngoài ra, Luyện Thịt cũng phải đạt đến cấp độ Hổ lực.

Hai điều kiện này, thiếu một cũng không được. Nếu không, dù là đại tiểu thư cũng không dám tùy tiện truyền thụ Thung Công cho ngài. Phá hư quy củ, quán chủ tất sẽ nghiêm khắc xử trí.”

Lời vừa dứt, Hạ Thắng mở miệng nói:

“A, ta đã đạt đến.”

“???”

Mặc dù lão bộc sớm đã có vài phần dự liệu, nhưng nghe chính miệng hắn nói ra, vẫn có chút không thể tin được.

Tiểu tử này mới vào nội viện bao lâu chứ? Lão biết hắn ngộ tính cao, vài ngày học trộm đã luyện thành 《 Kim Cương quyền 》, cũng là điều kinh người.

Nhưng trong thời gian ngắn đã đạt Rèn Da đến tứ đẳng Da thép, Luyện Thịt đến ngũ đẳng Hổ lực, vẫn khiến người nghe khó mà tiếp thu.

“Thiếu gia, không ngại để lão bộc ta kiểm tra một chút chứ?”

“Không ngại.”

Muốn nhận lấy gì đó, trước hết phải trả giá thứ gì đó. Không có chuyện tốt nào tự nhiên từ trên trời rơi xuống.

Lão bộc tiến lên một bước, hai tay lần dò quanh người hắn, đương nhiên cố ý tránh đi những vị trí nhạy cảm.

“Da như thép, thịt có phản ứng lực — không sai, đúng là Da thép, Hổ lực.”

“Tiểu tử ngươi thiên phú dị bẩm, nếu để cho quán chủ biết, tất sẽ muốn thu ngươi làm đệ tử thân truyền.”

“Đệ tử thân truyền? Cao hơn đệ tử chính thức sao?”

Trước nghi vấn của Hạ Thắng, lão bộc gật đầu.

“Kim Cương Quyền Quán chỉ có duy nhất một vị đệ tử thân truyền, được quán chủ xem như con ruột — nội viện đại sư huynh Lưu Húc. Đại tiểu thư thì không tính, nàng vốn là con gái của quán chủ.

Những người khác đều là đệ tử chính thức, địa vị thấp hơn đệ tử thân truyền. Cái gọi là ‘thân truyền’, tức là nếu người đó có thể dạy ra nhiều đồ đệ, thì hoàn toàn có thể tự lập môn hộ, truyền thừa võ đạo.”

“Tính toán đi, ta chỉ muốn yên ổn luyện võ thôi. Đúng rồi, Lý bá, sau Da thép không còn cảnh giới cao hơn sao? Còn trên Hổ lực thì là gì?”

Hạ Thắng lắc đầu, hắn không có hứng thú với chuyện lập môn truyền đạo.

“Ha ha, sau Da thép còn có: ngũ đẳng Lân Giáp, lục đẳng Quy Giáp, thất đẳng Long Giáp. Đáng tiếc, Long Giáp chỉ là truyền thuyết, lão chưa từng thấy qua.

Ngưu Bì cản được đao kiếm, Hổ Bì ngăn được mũi tên, Đồng Bì cản được tên nỏ, Da thép đỡ được phá giáp tiễn, Lân Giáp còn có thể chặn cả lợi khí thợ rèn chế tác, Quy Giáp nghe nói chẳng sợ trân phẩm binh khí.

Còn Long Giáp?

Ta không biết.

Dĩ nhiên, tất cả những binh khí đó đều do người bình thường sử dụng. Nếu là cao thủ cùng cảnh giới, thì trong tay họ dù là vũ khí bình thường cũng có thể gây sát thương lớn.”

Nghe vậy, Hạ Thắng âm thầm tính toán — nếu tính cả nghề nghiệp 《 Ác Ngược Đồ Tể 》 mà hắn đang mang, thì Rèn Da hẳn đã đạt tới cảnh giới thất đẳng Long Giáp.

Không nghĩ tới, không để ý mà lại tu luyện đến cuối cùng luôn rồi.

Đồ tể: “……”

Ngoại viện đệ tử: “……”

Hai người, đều khổ sở biết bao.

“Về phần Luyện Thịt, từ thấp đến cao là: Hạ lực, Trung lực, Thượng lực, Ngưu Lực, Hổ Lực, Hùng Lực, Tượng Lực, Long Lực — tổng cộng bát đẳng.

Đáng tiếc, ta đến nay cũng chưa từng gặp qua Long Lực. Người luyện được đến Hùng Lực đã là thiên tài dị bẩm rồi.”

“Vậy… sao không có Hùng Bì?”

Thấy ánh mắt hắn lộ vẻ nghi hoặc, Lý bá cười đáp:

“Hùng Bì hay Hổ Bì, suy cho cùng cũng chỉ là da thú, làm sao so được với giáp? Mà gấu thì sức mạnh lớn hơn hổ, nên cảnh giới Hùng Lực cũng cao hơn Hổ Lực. Bọn chúng chỉ là cách gọi khác trong mỗi hệ thống, đừng quá băn khoăn.”

Bạn đang đọc truyện tại maivangtet.vn. Chúc vui vẻ!!!

Ngưu, hổ, gấu, tượng, long…

‘Theo lý thuyết, ta chỉ thiếu một chút là tới được Long Lực.’ — Long Giáp, Long Lực, nghe rất oách a!

“Đại tiểu thư có nói, nếu ngươi đạt đến trình độ tu luyện Thung Công, mà nàng vẫn chưa xuất quan, vậy thì sẽ để ta truyền thụ trực tiếp cho ngươi.”

Quả nhiên, đại sư tỷ là chỗ dựa tốt.

Đổi lại người thường, làm gì có chuyện chỉ cần kiểm tra sơ qua là có thể học được Thung Công? Dù sao đây cũng là tầng cốt lõi nhất trong Tôi Cốt quan.

“《 La Hán Thung 》 vốn xuất thân từ truyền thuyết 《 La Hán Quyết 》. Đáng tiếc quán chủ tu luyện không đến nơi đến chốn, lại thêm tư chất không tốt, nên mới phải lang bạt đến trấn Thanh Hà.”

Giọng lão bộc khi nói đến quán chủ có phần bất mãn. Một người có thể uy hiếp cả Tiền gia quán chủ, lại bị nói như vậy, xem ra trong mắt ông, quán chủ cũng chẳng ra sao.

“Thung Công tổng cộng có mười tám tư thế. Kim Cương Quyền Quán truyền thừa gọi là 《 Thác Tháp La Hán Thung 》. Nghe nói nếu ai có thể học đủ cả mười tám loại Thung Công, rồi luyện đến đại viên mãn, thì có thể tìm thấy 《 La Hán Quyết 》.”

Nói đến đây, lão bật cười ha hả, như thể đang nghe truyện tiếu lâm.

“Tư chất thường nhân mà muốn luyện Thung Công đến viên mãn, đã là mộng tưởng. Còn có kẻ tin rằng có thể luyện đủ cả mười tám loại? Ma nói đấy.

Theo ta thấy, không bằng trực tiếp tìm cho được 《 La Hán Quyết 》 còn thực tế hơn nhiều.”

“Haiz, người già rồi, hay hồi tưởng linh tinh.”

“Được rồi, thiếu gia. Làm theo ta.”

Một già một trẻ, cùng nhau vào tư thế.

“Ta nói, ngươi làm. Hít sâu… thở ra, nhẹ hít một hơi… thở dài một cái nữa…”

Lão nói liên tục gần bằng thời gian một nén nhang.

“Nhớ kỹ chưa? Cứ dựa theo ta chỉ dẫn mà hô hấp. Khi ngươi cảm nhận được từ lòng bàn chân bốc lên một luồng khí, thì chính là nhập môn. Lúc đó ngày ngày khổ luyện, tự nhiên có thể rèn luyện xương cốt.”

Hạ Thắng gật đầu, thu lại tư thế rồi hỏi:

“Lý bá, Tôi Cốt quan chia làm mấy đẳng?”

“Ha ha, ta biết ngươi sẽ hỏi.”

“Tôi Cốt quan chia làm bảy đẳng: Ưng Cốt, Ngưu Cốt, Hổ Cốt, Hùng Cốt, Tượng Cốt, Kình Cốt, Long Cốt.”

“Có điều, ta chỉ từng gặp cao thủ đạt tới Tượng Cốt. Còn Kình Cốt, Long Cốt? Đến nay chưa từng thấy ai.”

“Cốt lực quyết định giới hạn cao nhất của võ giả!”

Hạ Thắng ôm quyền khom người cáo từ, hào hứng trở về tiểu viện, tiến vào Thùy Hoa Môn không gian.

“《 Tiểu trấn đồ tể 》.”

Một giây sau, hắn biến mất trong bóng tối vô tận.

La Hán Thung, một trăm lần luyện. Mỗi lần mười lăm phút.

【Chúc mừng player, tập được 《 Thác Tháp La Hán Thung 》Lv1】

Ngay sau đó, một luồng khí mỏng manh từ lòng bàn chân dâng lên, du tẩu theo xương cốt khắp thân. Đáng tiếc là, chưa du hành được bao xa, chỉ một tấc là tán loạn sạch.

“……”

Mười lăm phút mới sinh ra được một tia khí, lượng ít đến thảm thương, căn bản không đủ để luyện xương cốt.

Nếu thật sự theo tốc độ này, đến bao giờ mới luyện được Ưng Cốt?

“Mẹ nó, ép người quá đáng, ép ta bật hack thôi!”

Nói rồi, không do dự mở bảng số liệu, lật ra cột chứa đồ.

“Xanh đậm… thêm… A Phi…”

“Thông dụng điểm kinh nghiệm — cho ta cộng thêm!

Vui lòng giúp chúng tôi kiểm duyệt nội dung truyện và báo cáo lỗi nếu có thông qua khung thảo luận.

Chưa có thảo luận nào cho bộ truyện này.

Scroll to Top