Đáp án, dường như chỉ cách một lớp sương mù.
Sự xuất hiện của nữ tử Cửu Ngạn như một cơn gió mạnh, cuốn bay lớp sương mù ấy, làm mọi thứ trở nên sáng tỏ… cũng trở nên tự nhiên.
Chỉ là lớp sương chưa hoàn toàn tan biến, khiến cảnh tượng nhìn qua vẫn như hoa trong sương.
Dù biết đó là hoa, nhưng vì điều này liên quan đến sinh mệnh bản thân, nên trong lòng vẫn còn chút hy vọng mong manh.
Đó là bản tính của con người.
Tinh Hoàn Tử cũng không ngoại lệ.
Đó là lý do khiến ánh mắt hắn trở nên mơ hồ và giọng nói khàn đặc.
Hắn cũng hiểu rõ, một khi sự thật đúng như điều hắn đang thấy, thì trong cuộc tranh đoạt này… bản thân hoàn toàn không có khả năng chiến thắng.
Hắn hiểu rằng, đối phương đêm nay đã lật bài tẩy, điều này đại diện cho sự khởi đầu của một trận quyết chiến!
“Không thể thắng, nhưng ta vẫn có chút khả năng… không thua!”
Đệ Tứ Chân Quân, ánh mắt lóe lên tia sáng u ám, sát ý trào dâng trong lòng, không còn để ý đến Linh Phượng tiên tử, cũng chẳng màng đến Hồ mỹ nhân.
Thân hình hắn khẽ rung động, bước về phía trước.
Đối với hắn, lúc này hai người kia đã không còn quan trọng nữa.
Hiện tại, thời gian mới là yếu tố mấu chốt nhất, nên hắn không thể lãng phí từng giây phút quý báu vào người khác.
Hồ mỹ nhân khẽ nhíu mày, có ý định ngăn cản, nhưng áp lực từ Lạc Thần Lệnh khiến nàng chỉ có thể dừng lại, đành nhìn về phía Linh Phượng tiên tử.
“Sư muội, người này có vẻ rất gấp gáp, chúng ta có nên cản hắn lại không?”
Linh Phượng tiên tử nghe vậy, ánh mắt lóe sáng, nhưng cuối cùng… vẫn không chọn cách ngăn cản.
“Nhiệm vụ mà người ấy giao cho ta, chỉ là bảo vệ Hồ mỹ nhân.”
Linh Phượng nheo mắt, để mặc cho bóng dáng Đệ Tứ Chân Quân rời khỏi sân viện, biến mất trong màn mưa gió dữ dội.
Sấm sét đùng đùng.
Tiếng sấm vang vọng khắp bốn phương.
…
Ầm ầm ầm!
Bóng dáng của Hứa Thanh xuất hiện bên ngoài chỗ ở của Chung Trì, nghe tiếng sấm rền bên tai, hắn bước một bước tiến vào.
Trong chớp mắt, nơi ở này trở nên mờ ảo, tất cả trận pháp, tất cả cấm chế ở đây có thể ngăn cản người khác, nhưng hoàn toàn không thể cản trở Hứa Thanh.
Vì vậy, chỉ trong chớp mắt, Hứa Thanh đã xuất hiện bên trong nơi ở, đứng trước mặt Chung Trì đang ngồi xếp bằng tĩnh tọa.
Ánh chớp lóe lên bên ngoài, chiếu sáng cả thiên địa, cũng chiếu vào đôi mắt đột nhiên mở ra của Chung Trì trong căn phòng, soi rõ vẻ ngỡ ngàng trong mắt hắn.
“Thiếu chủ?”
Sự xuất hiện của Hứa Thanh khiến Chung Trì bất ngờ, bản năng khiến hắn đứng dậy, vừa định hành lễ, thì một luồng lực mềm mại từ Hứa Thanh tỏa ra, khiến hắn không thể quỳ xuống.
Trong lúc kinh ngạc, Hứa Thanh bước đến bên cửa sổ của căn phòng, nhìn màn mưa gió bên ngoài, lắng nghe tiếng sấm rền vang bên tai, cảm nhận cơn gió lớn thổi đến, thần sắc bình tĩnh, nhẹ nhàng mở miệng.
“Lý Mộng Thổ!”
Ba chữ này, vừa thốt ra từ miệng Hứa Thanh, cũng là lúc tiếng sấm bên ngoài vang dội nhất, trong khoảnh khắc đó, tiếng sấm từ trời cao như giáng thẳng vào tâm hồn Chung Trì.
Chấn vỡ tâm thần hắn, vang vọng trong đầu óc hắn.
Khiến sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, lòng dậy sóng cuồn cuộn, vừa định mở miệng, thì giọng nói của Hứa Thanh vẫn tiếp tục vang vọng như sấm sét kinh hồn.
“Mục đích của ngươi, ta đã nhìn thấu.”
“Ngươi dùng sinh mệnh của bản thân, âm thầm xâm nhập vào cơ thể ký sinh, muốn dùng độc để giết chết nó!”
“Nhưng vì là ý thức giáng lâm, hơn nữa thân thể ngươi đang ký sinh cũng không hề đơn giản, nên rất khó để độc phát tác nhanh chóng, vì vậy ngươi muốn lợi dụng sức mạnh của những biến động lịch sử vào thời khắc then chốt, từ đó khiến độc của ngươi phát huy tác dụng.”
“Khiến người mà ngươi đang ký sinh, từ số phận chết yểu trong tai ương lớn, biến thành bị độc của ngươi giết chết!”
“Bằng cách này, độc của ngươi sẽ có được sự dày dặn của lịch sử, hơn nữa xuất hiện trong dòng lịch sử trước cả sư tôn của ngươi.”
“Như vậy, bất kể dòng lịch sử phản chiếu sau đó ra sao, ngươi đều sẽ có vũ khí để tranh đấu với sư tôn ngươi trong tương lai.”
“Nếu lịch sử trở thành sự thật, thì độc của ngươi có nền tảng chân thực, nếu lịch sử chỉ là phản chiếu, thì đối với ngươi cũng xem như là nền tảng hư ảo.”
“Có lợi cho việc tu tâm của ngươi sau này!”
“Ý tưởng hay đấy!”
Hứa Thanh quay đầu, ánh mắt bình thản nhìn về phía Chung Trì.
Những lời này của hắn khiến lòng Chung Trì rung động mạnh mẽ, tiếng vang trong lòng hắn tiếp tục tăng lên, đạt đến đỉnh điểm, như tiếng kinh thiên động địa vang vọng bên tai.
Hơi thở của hắn lập tức trở nên gấp gáp, đôi mắt dần mất đi vẻ cung kính ban đầu, thay vào đó là tia nhìn sắc bén.
Chỉ là trong sâu thẳm của ánh mắt sắc bén ấy, vẻ kinh ngạc vẫn hiện rõ ràng.
Lúc này, hắn, cùng với Linh Phượng tiên tử và Lý Thiên Kiều, đồng thời vô tình có chung một suy nghĩ với Đệ Tứ Chân Quân.
Đối với một nhân vật không thể thay thế, lại bị thay thế…
Sinh ra cảm giác hoang mang và kinh hãi.
Vì vậy trong nháy mắt, toàn thân hắn tỏa ra uy lực của độc, nhìn chằm chằm vào Hứa Thanh, đè nén sóng gió trong lòng, khiến bản thân nhanh chóng bình tĩnh lại.
Trong đầu suy nghĩ ngàn vạn điều, hắn trầm giọng cất lời.
“Ngươi là ai!”
“Khi ta gọi tên ngươi, ngươi hẳn đã đoán ra rồi.”
Hứa Thanh bình tĩnh đáp.
Chung Trì im lặng, trong lòng quả thực đã có suy đoán, vì thân phận của mình, hắn từng nhờ Địa Linh lão tổ chuyển lời đến Hứa Thanh.
Nhưng lúc này, hồi tưởng lại từng khoảnh khắc bên vị thiếu chủ trước mặt, hắn lại cảm thấy không thể phân biệt rõ ràng.
Đặc biệt là thân phận thực sự của hắn, vốn không khó đoán, độc… chính là dấu hiệu rõ ràng nhất.
Vì vậy hắn định mở miệng nói.
Nhưng đúng lúc này, sấm sét bên ngoài lại vang dội.
Hứa Thanh cảm nhận được, liếc nhìn ra ngoài.
Hắn còn nhiều việc phải làm trong đêm nay, việc giải thích với Chung Trì cũng cần thời gian, nên hắn quyết đoán mở lời.
“Mục đích của ngươi, ta có cách tốt hơn để giúp ngươi hoàn thành!”
Nói xong, Hứa Thanh giơ tay lấy ra một viên ngọc giản đặc biệt, định khắc ấn, nhưng rồi như chợt nhớ ra điều gì, quay lại nhìn Chung Trì.
“Đặt cho độc hiến của ngươi một cái tên nguyên thủy nhất!”
Ánh mắt Chung Trì lập tức ngưng lại.
Truyện được dịch đầy đủ tại maivangtet.vn
Là người theo hầu thiếu chủ, hắn nhận ra ngay viên ngọc giản đó, biết rằng đây là ngọc giản pháp chỉ của thiếu chủ.
Vì vậy, nhịp tim hắn lập tức tăng nhanh, mơ hồ đoán được ý định của đối phương.
Suy đoán này vốn là điều hắn luôn mơ ước, nhưng vì thân phận mà không thể thực hiện.
Dù có chút nghi ngờ về người trước mặt, hắn vẫn lập tức mở miệng.
“Mộng Thổ chi độc!”
Hứa Thanh gật đầu, sau đó bóp chặt ngọc giản, khắc ấn thần niệm.
“Đệ tử Tiên Cung Chung Trì, dùng độc hiến Mộng Thổ tự sáng tạo, bảo vệ sinh tử của thiếu chủ, có công cứu giá!”
“Vì vậy, đặc biệt cho phép Chung Trì lập Độc Đạo Ti trong Thiếu Cực Cung, phát huy độc do bản thân sáng tạo, trở thành tài sản của đệ tử Tiên Cung, và thông báo cho thiên hạ!”
Thần niệm vang vọng, tâm thần Chung Trì chưa bao giờ rung động mãnh liệt như vậy.
Hắn hiểu rõ…
Đây là phong chính!
Phong chính thân phận hắn, phong chính nền tảng của độc hiến, và cách này rõ ràng là trực tiếp hơn, uy nghi hơn và sâu sắc hơn nhiều so với việc hắn dùng độc giết mình!
Hai cách thậm chí không thể so sánh.
Vì vậy, khi pháp chỉ được khắc ấn, sóng gió thời không lập tức cuộn trào tại nơi này, hòa cùng tiếng sấm sét bên ngoài nổ vang.
“Sau đêm nay, hãy đến Thiếu Cực Cung và xây dựng Độc Đạo Ti của ngươi.”
Cảm nhận sự dao động trong không gian và thời gian, Hứa Thanh ném viên ngọc giản pháp chỉ về phía Chung Trì.
Chung Trì một tay nắm lấy, cảm giác hoang mang trong lòng càng lúc càng rõ rệt, muốn nói điều gì đó nhưng lại không biết mở lời.
“Cuối cùng, đưa cho ta một phần độc của ngươi.
Nhớ kỹ… phải đậm đặc một chút, mãnh liệt một chút, nếu không thì làm sao ngươi có thể bảo vệ ta được!”
Hứa Thanh từ đầu đến cuối vẫn giữ vẻ bình tĩnh, mở miệng nói, ánh mắt hướng về phía Chung Trì.
Không chần chừ, Chung Trì giơ tay xé mạnh ngực, lập tức máu tươi phun ra.
Đó là máu màu đen.
Sau đó, hắn truyền một tia ý thức vào, liên kết với độc hiến, khiến độc trong máu này đạt đến mức độ cao nhất.
Cuối cùng, hắn đưa cho Hứa Thanh.
Hứa Thanh nhận lấy, nhìn một lát rồi nói.
“Xem ra hiểu biết của ngươi về thảo mộc chưa hoàn thiện, nên dù ta để độc hiến cho ngươi đến giờ, độc hiến của ngươi… vẫn chưa phát triển bao nhiêu.”
Hứa Thanh lắc đầu, rồi bước một bước ra ngoài, thân ảnh nhanh chóng biến mất trong màn mưa gió.
Trong căn nhà, Chung Trì thở dài một hơi, nhìn ra ngoài, trong đầu vang vọng lời nói của thiếu chủ trước khi rời đi.
Sau một lúc lâu, hắn mới cười khổ.
“Hứa Thanh, ngươi giấu diếm thật sâu…”
Trong Tiên Cung, mưa gió càng lúc càng lớn, trong cơn mưa như trút nước, sóng gió trên bầu trời do sự hỗn loạn của thiên cơ lại xuất hiện lần nữa.
Nửa bầu trời đột nhiên hiện lên ráng đỏ.
Phần còn lại vẫn tối đen!
Tại nơi tối đen, bóng dáng của Đệ Tứ Chân Quân lao vút đi, mục tiêu chính là nơi Chung Trì đang ở, sóng gió ở đó trong mắt hắn như ngọn đuốc dẫn đường.
Nhưng ngay khi hắn lao tới, một làn sương mù hòa vào bóng đêm, lặng lẽ lan tràn, chắn đường trước mặt!
Bước chân của Đệ Tứ Chân Quân khựng lại.
Trong làn sương mù phía trước hắn, bóng dáng của Lý Thiên Kiều chậm rãi bước ra, đôi mắt ánh lên ý chí chiến đấu, giọng trầm vang lên.
“Tinh Hoàn Tử, ngươi vội vàng như vậy, định đi đâu?”
Trong bóng tối, một trận chiến dữ dội bùng nổ.
Trong ráng đỏ, Hứa Thanh tiếp tục tiến bước.
Hắn cảm nhận được không gian thời gian của cả Tiên Cung đang dậy sóng theo từng hành động của mình.
Ban đầu, thay đổi quỹ đạo cá nhân của Lý Thiên Kiều chỉ gây ra một chút sóng gió.
Nhưng sau sự xuất hiện của Hồ mỹ nhân, sóng gió tăng thêm một phần.
Tiếp đó là sự biến động từ Lý Mộng Thổ và pháp chỉ, đẩy sóng gió này lên một tầm cao mới.
“Tiếp theo là chuyện Lý Thiên Kiều đoạn tý, trở thành sự thật đã định.”
“Rồi pháp chỉ sẽ có hiệu lực, khiến sóng gió thời không lại tăng thêm nữa!”
“Nhưng… vẫn chưa đủ.”
Hứa Thanh vừa tiến bước, vừa đặt thần niệm lên giọt máu độc trong tay.
Độc hiến của Lý Mộng Thổ, trên đời ngoài bản thân hắn và sư tôn ra, còn có một người cũng hiểu rõ.
Thậm chí, ở một mức độ nào đó, người này còn hiểu thấu hơn cả Lý Mộng Thổ.
Người đó, chính là Hứa Thanh.
Vì thế, lúc này Hứa Thanh đang hòa nhập cảm ngộ của mình vào máu độc này, đồng thời dựa vào thân thể ký chủ mà gia tăng thêm sức mạnh cho nó, khiến độc… càng thêm đậm đặc.
Sau đó, hắn xuất hiện tại Hình Lôi Cung, ngay bên ngoài đại điện của Công Tôn Thanh Mộc.
Vừa hiện thân, bên trong đại điện, Công Tôn Thanh Mộc đang ngồi xếp bằng tĩnh tọa, lập tức mở mắt, ánh mắt sắc bén xen lẫn một tia kinh nghi, xuyên qua cửa điện, cảm nhận người ngoài cửa.
Hắn biết rõ người đứng ngoài kia là ai.
Nhưng đêm nay, hắn đã chuẩn bị kỹ lưỡng để đối phó với bất cứ kẻ nào tìm đến, tự tin rằng mình có thể ứng phó với tất cả.
Duy chỉ không ngờ, người tìm đến lại là Cực Quang thiếu chủ!
Trong khoảnh khắc ấy, tâm thần hắn cũng như những kẻ khác, đột nhiên cuộn trào.
Lúc này, ngoài trời gió mưa gào thét, ráng đỏ chiếu sáng, sấm sét vang rền.
Hứa Thanh đứng bên ngoài cửa, không hề khách khí, bước lên một bước.
Cửa đại điện lập tức ầm ầm vỡ vụn, vô số mảnh gỗ theo gió mưa cuốn vào bên trong, bóng dáng Hứa Thanh cũng từ từ tiến vào, đứng trước mặt Công Tôn Thanh Mộc.
Nhìn xuống hắn, Hứa Thanh khẽ mở miệng, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng sắc lạnh.
“Phản, là đạo của ngươi.”
“Nhưng ở chỗ ta, không thông!”
Cảm ơn bạn Nguyễn Đăng Thúy Quyên donate cho team 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

Ha ha, mau tới cứu ta
Khả năng Nhị Ngưu là Thần Minh Tối Sơ đầu tiên sáng tạo ra 36 Hoàng Thiên Tinh Hoàn, tự phong ấn tu vi ở Quang Âm Chi Ngoại mà chuyển sinh xuống Đệ Cửu Tinh Hoàn, còn Bán Bộ Thần Minh Thượng Hoang chính là Hứa Thanh và Tử Thanh, Tử Thanh về sau khả năng thành toàn cho Hứa Thanh đột phá Thần Minh, cùng Nhị Ngưu siêu thoát 36 Tinh Hoàn, tiến nhập cuộc phiêu lưu mới bên ngoài thời gian (Quang Âm Chi Ngoại)
:))))
Thượng hành có 36 tinh hoàn trong đó tinh hoàn thứ 9 do Hoàng Thiên thần tộc cai trị nên được gọi là Hoàng Thiên Tinh Hoàng chứ làm gì có 36 Hoàng Thiên Tinh Hoàn
nghe hợp lý v
hay quá tiếp đi ad ơi không hổ đọc ngày đọc đêm
Hôm nay, chưa thấy có đạo hữu ạ.
Nhà đầu tư mới Trần Ngọc Lưu 😉
Móm nữa rồi
ko móm, ko móm, chuẩn bị tiếp chiêu 1 chương ạ!
Khúc qua đệ ngũ tình đẩy nhanh quá, bắt đầu giống mấy bộ trước rồi