Ánh tà dương rắc xuống núi Triểu Hà.
Ngọn núi này, mấy chục năm trước đã không còn Triểu Hà, nhưng trong mấy chục năm gần đây lại một lần nữa rực rỡ ánh sáng, giờ khắc này, dưới ánh chiều tà, hiện ra rực rỡ muôn màu.
Cũng dần dần chia tách hai bóng người.
Ngoài hào quang, Hứa Thanh càng đi càng xa.
Trong hào quang, Tử Huyền dõi mắt nhìn về phương xa.
“Hắn nói không sai, vị ca ca thần bí kia của hắn, quả thật đã đợi hắn rất lâu.”
Trên núi Triểu Hà, bên cạnh Tử Huyền, hư không gợn sóng, Thất gia chậm rãi bước ra, cùng Tử Huyền nhìn về phía xa.
“Đó là trận chiến số mệnh giữa bọn họ, mà theo như lão phu quan sát được trước đó tại ngoài Thôn Thiên Đại Vực, ca ca của hắn đã đến giới hạn của sự chờ đợi.”
“Cho nên việc chúng ta cần làm, chính là bảo vệ nơi này cho tốt.”
Giọng Thất gia vang vọng, Tử Huyền khẽ gật đầu.
Mà ngoài núi Triểu Hà, lúc này Chu Chính Lập, Tỉnh Hoàn Tử, Tà Linh Tử cùng đám người, đang khoanh chân ngồi quanh núi, mỗi người đều đang đả toạ, để trạng thái và tu vi của bản thân đạt đến đỉnh phong nhất.
Lặng lẽ chờ đợi!
Thời gian trôi qua, ba ngày đã qua.
Hứa Thanh đi đến Thôn Thiên Đại Vực, thực ra chỉ cần một bước là tới, nhưng lần này hắn lại đi rất chậm.
Vừa đi, hắn vừa ngắm nhìn trời đất Vọng Cổ, ngắm nhìn tất cả của Vọng Cổ, cũng đồng thời hồi tưởng lại tuổi thơ của mình.
Trên đường đi, hắn đã suy nghĩ rất nhiều, bất kể là những trải nghiệm thời thơ ấu, hay bóng hình mơ hồ của cha mẹ, tất cả đều theo từng bước chân của hắn, hiện lên trong tâm hải.
Trong hồi ức ấy, tất nhiên cũng bao gồm cả ca ca của hắn.
Cho đến ngày thứ ba, cũng vào lúc hoàng hôn giống như khi rời khỏi núi Triểu Hà, trong ánh chiều tà ấy, Hứa Thanh đã đến biên giới phía bắc của Thôn Thiên Đại Vực.
Đó là một dãy núi màu đen kéo dài vô tận.
Đứng trên đỉnh núi, gió trời thổi tới, Hứa Thanh đón gió, nhìn về phương xa.
Có thể thấy ở bên này dãy núi, sương mù đen kịt cuồn cuộn, bao phủ cả trời đất, ngăn cách hoàn toàn mọi thứ.
Sương mù này bao trùm toàn bộ Thôn Thiên Đại Vực, bên trong thỉnh thoảng vang lên những âm thanh thê lương, tựa hồ có vô số yêu ma quỷ quái tồn tại, khiến người ta không rét mà run, đồng thời từ sâu trong linh hồn cũng toả ra khí tức đáng sợ.
Dị chất ở đây càng đậm đặc đến cực điểm, tràn ngập khắp Thôn Thiên Đại Vực từ phía bên này dãy núi.
Mức độ dày đặc của nó đã vượt xa thế giới Hoàng Thiên mà Hứa Thanh từng đến.
Hơn nữa dị chất nơi này còn đầy rẫy hoạt tính, dường như có sinh mệnh, tùy thời có thể nuốt chửng người.
Cảm giác mà nó mang lại cho Hứa Thanh rất giống với lúc Vô Song Thành và Thái Cổ Thành bị Tàn Diện dùng ánh mắt nhìn qua.
“Nơi đó, có những phàm tục bị thần tức xâm nhập, đồng thời cũng thai nghén ra vô số quỷ địa.”
Giọng nói trầm thấp vang lên từ phía sau lưng Hứa Thanh.
Thân ảnh Ngọc Lưu Trần từ trong hư vô bước ra, đi đến bên cạnh Hứa Thanh, cúi đầu thi lễ với hắn.
“Bái kiến Tiên Chủ.”
Hứa Thanh quay đầu, nhìn Ngọc Lưu Trần, đối với việc vị thần này xuất hiện ở đây, hắn không lấy làm bất ngờ, chuyến đi này hắn không hề ẩn giấu, mà là hiện rõ trước mắt người đời, hơn nữa cũng sớm biết rằng việc đối phương tấn thăng có liên quan mật thiết đến mình.
“Ta không phải Tiên Chủ.”
Hứa Thanh lắc đầu.
Ngọc Lưu Trần cũng lắc đầu.
“Không phải Tiên Chủ nhưng lại vượt cả Tiên Chủ, chẳng có khác biệt gì lớn.”
Hứa Thanh không nói nhiều, thu hồi ánh mắt, tiếp tục nhìn về phía Thôn Thiên Đại Vực.
Mà giọng nói của Ngọc Lưu Trần vẫn còn vang vọng.
“Nơi nào có Thần Linh, nơi đó tất có quỷ địa tồn tại.”
“Phàm tục, thậm chí rất nhiều tu sĩ đều không hiểu, cho rằng quỷ dị là sự tồn tại đi kèm với Thần Linh. Ngay cả rất nhiều Thần Linh cũng cho là như vậy, nhưng thực tế thì… Tiên Chủ hắn đã nhận ra…”
“Quỷ dị không phải là thứ đi kèm Thần Linh.”
“Chúng, ở một mức độ nào đó, thậm chí có thể nói là lời nguyền đối với Thần Linh!”
Nghe lời của Ngọc Lưu Trần, Hứa Thanh nhàn nhạt mở miệng.
“Ngươi nói là Quỷ Giới sao?”
Ngọc Lưu Trần nghe vậy, trong mắt loé lên kim quang.
“Quỷ sinh trước Thần, vì Thần mà diệt, cho nên hóa thành lời nguyền, như hình với bóng, cùng tồn tại với Thần.”
“Cho nên… Thần Linh từ tầng Thần Đài trở lên, bọn họ đều không có…”
Ngọc Lưu Trần vừa nói đến đây, thân thể bỗng nhiên chấn động, dường như bị phản phệ, lập tức phun ra một ngụm máu tươi màu vàng.
“Quy tắc Thượng Hành không cho phép ta nói ra đáp án này. Đây là đáp án ảnh hưởng đến nhận thức của chúng sinh Thượng Hành. Mà ta, nhờ đặc thù của Thần Quyển, mới có thể thấy được đôi chút…”
Ngọc Lưu Trần lau đi máu ở khóe miệng, nhìn về phía Hứa Thanh.
Hứa Thanh nheo mắt lại, tay phải giơ lên vung một cái, lập tức Hiên Luật chi ý trong cơ thể hắn tản ra, bao phủ nơi đây, sau đó nhìn Ngọc Lưu Trần.
“Ngươi có thể thử, nói tiếp.”
Ngọc Lưu Trần cảm nhận ngoại giới, rồi hít sâu một hơi, truyền ra giọng nói trầm thấp.
“Ngươi thử cẩn thận nghĩ xem, những Thần Linh mà ngươi đã từng gặp trong đời, phàm là những kẻ từ tầng Thần Đài trở lên, có phải… đều không có bóng không?”
Lời nói của Ngọc Lưu Trần vừa dứt, trong mắt Hứa Thanh lộ ra kỳ mang.
“Bởi vì bóng… chính là vật dẫn của Quỷ Giới, đồng thời cũng là lời nguyền đối với Thần Lĩnh.”
“…”
“Nhận thức này đã bị quy tắc Thượng Hành ảnh hưởng, khiến chúng sinh không hề chú ý đến.”
Vừa nói xong mấy câu, toàn thân Ngọc Lưu Trần đã đổ mồ hôi như mưa, thân thể cũng đang run rẩy.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, hắn nhớ lại những Thần Linh từ tầng Thần Đài trở lên mà mình từng gặp, quả thật… không một ai có bóng, nhưng kỳ lạ là trước đó hắn lại hoàn toàn không để ý đến điều này.
“Thú vị…”
Bạn đang đọc truyện tại maivangtet.vn. Chúc vui vẻ!!!
Hứa Thanh bình thản mở miệng.
“Vậy ngươi đến đây, nói cho ta biết chuyện này là vì lý do gì?”
Ngọc Lưu Trần nhìn Hứa Thanh, cúi đầu thật sâu.
“Tiên Chủ, ta đoán được ngài sẽ đến Thôn Thiên Đại Vực này, cho nên trong mấy chục năm qua, ta đã nhằm vào nơi đây, kể ra ba mươi bảy vạn câu chuyện…”
“Nhưng không có ngoại lệ, mỗi một câu chuyện, đều trong quá trình kể bị quỷ dị thay đổi khái niệm, khiến ta không thể hoàn thành kết cục.”
“Nơi này, khả năng rất lớn có liên quan đến Quỷ Giới. Tiên Chủ, vị ca ca kia của ngài… thân phận của hắn, có lẽ không chỉ ẩn giấu một tầng…”
Hứa Thanh chăm chú nhìn Ngọc Lưu Trần, hồi lâu sau mới khẽ gật đầu.
Ngọc Lưu Trần thở phào nhẹ nhõm. Mục đích hắn đến đây, chính là để báo cho Hứa Thanh những điều này.
Giờ phút này đã nói xong, hắn không ở lại nữa, thân thể lùi lại phía sau, dần dần tiêu tán giữa thiên địa.
Chỉ còn một lời chúc phúc vang vọng bên tai Hứa Thanh.
“Chúc ngươi, chuyến này thuận lợi, tâm chi sở hướng, hành chi khả vãng.”
Trên đỉnh núi, gió lúc này thổi mạnh hơn một chút. Hứa Thanh, trong tiếng gió như nức nở, lẩm bẩm.
“Tâm chi sở hướng, hành chi khả vãng…”
Mấy hơi thở sau, hắn nhấc chân, bước về phía Thôn Thiên Đại Vực bị sương mù đen kịt bao phủ trước mặt.
Khi thân ảnh xuất hiện, hắn đã ở bên trong biên giới Thôn Thiên Đại Vực.
Ở… trong Tử Thanh Thượng Quốc!
Khoảnh khắc hiện thân, đại địa ầm vang!
Vô tận sương mù đen kịt bao phủ Thôn Thiên Đại Vực, trong nháy mắt cuồn cuộn dữ dội, như hóa thành biển cả gào thét.
Mỗi một đợt sóng dữ đều vang lên âm thanh thê lương, chói tai vô cùng.
Sự bài xích mãnh liệt đối với Hứa Thanh như muốn trực tiếp đẩy hắn ra ngoài!
Càng có vô số khí tức âm lãnh từ trong sương mù lưu động, mang theo ác ý nồng đậm, lộ ra điên cuồng mãnh liệt, nhanh chóng hội tụ về phía Hứa Thanh.
Trong sương mù, sắc mặt Hứa Thanh không đổi, chân phải nhấc lên, dẫm mạnh xuống mặt đất.
Như ngàn vạn thiên lôi nổ tung trong vực này!
Trong tiếng ầm vang, một luồng khí vận đặc thù từ thân thể Hứa Thanh bốc lên ngút trời, hóa thành nửa chiếc Đế Quan, lơ lửng trên đỉnh đầu hắn.
Tỏa ra từng luồng uy áp vô hình, trấn áp khắp tám phương.
Khí vận đặc thù ấy… cùng Tử Thanh Thượng Quốc đồng nguyên!
Nơi hắn bước qua, sương mù cuộn ngược, để lộ ra đại địa mục nát và thế giới hoang tàn.
Còn vô số ác ý âm lãnh trong sương mù, vào lúc này cũng đột ngột dừng lại, rồi nhanh chóng tan biến, khiến cho sự âm lãnh tiêu tán, thậm chí cảm giác bài xích từ Tử Thanh Thượng Quốc cũng lập tức nghịch chuyển, hóa thành tiếng reo hò nghênh đón!
Bởi vì, khí vận đặc thù tạo thành nửa chiếc Đế Quan trên đỉnh đầu Hứa Thanh, chính là khí vận của Tử Thanh Thượng Quốc!
Năm xưa, trong kế hoạch của Tử Thanh Thái Tử còn chưa hoàn tất, Thất gia đã hồi sinh Hứa Thanh, và lấy đi một nửa khí vận kia trao cho hắn!
Giờ phút này, nửa phần khí vận ấy… đã trở về.
Như nửa vị hoàng đế trở lại cố quốc.
Thế là toàn bộ Tử Thanh Thượng Quốc thay thế Thôn Thiên Đại Vực, từ viễn cổ trở về nhân gian, lập tức nổi lên sóng gió vô tận. Sương mù đen cuộn cuộn, có thể sánh ngang thời khắc giáng lâm năm đó.
Mà trong tiếng ầm vang rung trời, Hứa Thanh bước vào Tử Thanh Thượng Quốc, thân thể tiến về phía trước, bước thứ hai.
Một bước, vượt qua phạm vi, khi thân ảnh hiện ra… hắn đã đứng trong quốc đô của Tử Thanh Thượng Quốc!
Cảnh tượng quốc đô chìm ngập trong sương mù và dị chất, cùng với thần dân của Tử Thanh Thượng Quốc, hiện ra trước mắt.
Quốc đô ấy, như một bức tranh thủy mặc trải dài, mơ hồ, chỉ có thể lờ mờ nhận ra nét cổ xưa. Mà thần dân của Tử Thanh Thượng Quốc… lại càng như thế.
Thân ảnh bọn họ như thể được vẽ bằng thủy mặc, từng nét từng sợi, bất kể là nam nữ già trẻ, bất kể thân phận, đều không khác biệt.
Mà sự xuất hiện của Hứa Thanh, như một giọt màu rơi xuống bức tranh thủy mặc ấy, khiến cả bức họa trở nên rõ nét, cũng đồng thời thu hút ánh nhìn của vô số thần dân Tử Thanh Thượng Quốc.
Những ánh mắt ấy mang theo căm hận, mang theo điên cuồng, nhưng cũng chất chứa mờ mịt.
Tựa hồ muốn lao tới, nhưng lại bị khí vận Tử Thanh Thượng Quốc gia trì khiến những vong linh tồn tại nhờ khí vận ấy không thể không cúi đầu.
Tất cả những điều này, đều hiện rõ trong mắt Hứa Thanh.
Hứa Thanh trầm mặc, sau đó thu hồi ánh mắt, nhìn về phía hoàng cung xa xăm, bước ra bước thứ ba.
Khi bước chân rơi xuống, hắn đã xuất hiện ở trung tâm quốc đô… trong Tử Thanh Hoàng Cung!
Đứng trước đại điện, trên quảng trường đen kịt.
Phía trước hắn, là một pho tượng khổng lồ thần thánh.
Đó là… Tàn Diện của Thượng Hoang, pho tượng duy nhất còn tồn tại trên thế gian này!
Pho tượng ấy rõ ràng là vật chết, nhưng lại tỏa ra uy áp mãnh liệt đến cực điểm, khiến toàn bộ hoàng cung lặng ngắt như tờ.
Mà sau pho tượng, là đại điện với cánh cửa lớn đã sớm mở ra.
Trong điện, có một người… đang ngồi trên long ỷ!
Đầu đội Đế Quan, thân khoác Đế Bào, mái tóc màu tím, dung mạo tuấn mỹ đến cực điểm, đồng thời toát ra tà dị chi ý nồng đậm.
Chính là… Tử Thanh Thái Tử!
Lúc này, hắn một tay chống đầu, nhìn Hứa Thanh đang đứng trên quảng trường trước điện.
Trên khuôn mặt tà mị, dần dần hiện lên một nụ cười ôn hòa.
Giọng nói của hắn cũng dịu dàng vang lên, trong bầu không khí quỷ dị này, trong cảnh tượng đặc biệt này, nhẹ nhàng truyền tới.
“Không hổ là A đệ của ta, vẫn thông minh như hồi còn bé.”
“Không dùng trạng thái dung hợp Tiên Thần mạnh nhất của ngươi để xuất hiện trước mặt ta, lại càng không mang thân thể Thần tiến vào quốc đô của chúng ta.”
“Nhưng những điều ấy không quan trọng. Quan trọng là… A đệ, ngươi cuối cùng cũng đến rồi.”
Cảm ơn bạn TRUONG THI NGOC HIEN donate 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

Ủa…? Vậy là hết rồi hả ?
K có nối tiếp để 6 bạn gặp nhau à.
Nếu vậy có hụt hẫng quá k nhỉ hay còn muốn viết riêng bộ ngoại truyện hay thêm 1 bộ mới nhỉ ?
Giả thuyết là Hứa Thanh đã rất nhiều lần đi tới dây rốn thần minh trước đây nhưng chưa bao giờ thành công siêu thoát, bằng chứng là bộ xương của mỹ nữ và con sâu xanh khô chính là Tử Huyền và Nhị Sư Huynh. Khi đấy Tàn Diện đi vào dây rốn thần minh nhưng đã bị Hứa Thanh khi này ở trên vương tọa chăn lại ý định là đánh Tàn Diện bị thương để bắt Tàn Diện phải trở về Đệ Cửu Tinh Hoàn mang theo 1 tia khả năng lại tiếp tục hóa thành Hứa Thanh. Tất cả là 1 vòng lặp lặp đi lặp lại rất nhiều lần, bằng chứng là câu nói ở cuối truyện của Hứa Thanh: “Ta không biết đây là lần thứ bao nhiêu nhưng nhất định lần này ta sẽ thành công”. Nên siêu thoát khỏi Quang Âm Chi Ngoại của Hứa Thanh chính là phá vỡ đc vòng lặp đấy. Có thể điều này cũng liên quan tới Hiến Luật của Hứa Thanh khi Hứa Thanh nắm giữ Hiến Luật liên quan tới không và thời gian. Tuy vậy mình rất tiếc khi tác giả chưa khai thác hết nội dung, như bên ngoài quang âm là gì, thủy tinh màu tím, và Thập Cực Đạo của Hứa Thanh. Có 1 giả thuyết nữa của mình về Hứa Thạn và viên thủy tinh màu tím đó chính là Hứa Thanh đã tồn tại từ rất lâu trước kia, hoặc Hứa Thanh là sinh linh đầu tiên trong toàn bộ câu truyện, vì theo truyện viên thủy tinh màu tím chính là thứ tạo ra toàn bộ mọi vũ trụ và sự sống trong truyện. Nếu vị ngồi trên vương tọa kia nắm giữ viên thủy tinh ấy thì khả năng cao như mình đã nói, và người ấy đã gửi viên đá tới Hứa Thanh ở vòng lặp kế tiếp thông qua Tàn Diện, bằng chứng là khi Tàn Diện mở mắt lần đầu ở đầu truyện cũng là lúc Hứa Thanh nhặt được viên thủy tinh màu tím. Nhờ viên thủy tinh màu tím mà đã góp phần hỗ trợ Hứa Thanh 1 phần đạt được cảnh giới có thể đi vào dây rốn thần minh. Ở lần này có thể Hứa Thanh sẽ tht sự siêu thoát, hoặc có thể vòng lặp sẽ lại tiếp diễn, Hứa Thanh ko thể siêu thoát, Tử Huyền chết vì thọ nguyên, Nhị Sư Huynh chết và biến thành bản thể con sâu lam. Rồi Hứa Thanh lại tiếp tục đợi Tàn Diện ở dòng thời gian khác tới để gửi đi 1 tia khả năng.
Sao vương lâm lại yếu hơn hứa thanh được nhể
Tên mập là Vương bảo nhạc,còn tên sát tinh kia chắc chắn là bố vợ r. Hai tên đều họ Vương
Đấy là đường hầm truy về quá khứ mà ông, ở quá khứ thì VL ở đỉnh của hậu thổ r, đỉnh hậu thổ max là Hạ Tiên, nên khi đó VL mới Hạ Tiên th. Còn ở dòng thời gian chính khả năng 5 ae siêu nhân đi vào dây rốn thần minh hết r
chưa có thời gian đọc, xin cảnh giới, vương lâm cách bao nhiêu cảnh giới nữa mới bằng được hứa thanh vậy
Khó hiểu nhỉ, sao lại có tên mập, tên mập là vương bảo nhạc à, sao vương bảo nhạc yếu thế lại còn hoảng sợ nữa.
Lúc đó VBN vẫn còn yếu mà. Nên mới đọc kinh gọi VL giúp thì 2 thanh niên mới gặp đc nhau
Vương Lâm chỉ là cảnh giới hạ tiên thôi, vậy là Hứa Thanh 1 tay đập bẹp 5 ae siêu nhân lúc trước của Nhĩ Căn rồi
Nhưng mà đấy là truy ngược về quá khứ mà, VL ở dòng thời gian chính cùng 5 ae siêu nhân khả năng là đi vào dây giốn thần minh r