Chương 232:【 Thần uy 】

Bộ truyện: Tôi Là Người Chơi Duy Nhất

Tác giả: Hồng Nhan Tam Thiên

《 Kim Bằng Bác Long Đồ 》 trị số đạt tới 【bốn mươi】, Hạ Thắng phát hiện mình lại có thể dã thú hóa, hoặc nói dễ nghe hơn —— Thần ý hóa, thần dị hóa.

Nếu như dựa theo tiến độ hiện tại của hắn mà tính, có thể cả người biến hóa thành Tâm Viên Vu Kiệt, vậy 《 Lệ Viên Sát Sinh Đồ 》 của hắn rốt cuộc nên đạt tới cảnh giới nào?

Năm mươi, sáu mươi, bảy mươi, thậm chí còn cao hơn!

Không, không đúng.

Hắn có thể rõ ràng cảm giác được, thực lực của đối phương cũng không vượt xa khỏi 【bốn mươi】 điểm 《 Kim Bằng Bác Long Đồ 》. Nếu nhất định phải đưa ra một kết luận, vậy chỉ có thể là Vu lão bản nhà 《 Kim Bằng Bác Long Đồ 》 cao cấp hơn Vu Kiệt nhà 《 Lệ Viên Sát Sinh Đồ 》 một bậc.

Nếu không, không thể nào giải thích nổi.

“Sưu ——”

Tiếng xé gió vang lên, còn chưa kịp để Tâm Viên né tránh thì một cây lông vũ kim sắc đã cắm phập vào vai hắn. Lông vũ lao đi với tốc độ quá nhanh, khiến người ta căn bản không thể kịp phản ứng.

Khi âm thanh vang lên, nơi bả vai đã truyền đến cảm giác đau đớn. Có thể thấy, tốc độ của kim sắc lông vũ cực nhanh, lực sát thương cực lớn, tựa như xuyên phá sắt thép, khiến cho lớp da lông cũng không thể ngăn cản nổi.

“Ba tấc!”

Lầu một, từ trên cầu thang nhìn xuống, kẻ đứng đầu nhóm cũng phải thán phục khi thấy máu đỏ nhuộm đẫm vai Tâm Viên. Không ngờ uy lực của lông chim lại lớn như vậy.

“Phốc ——”

Tâm Viên đưa tay rút lông vũ ra, máu từ vết thương ở vai tuôn ra, vẽ một đường vòng cung trong không trung rồi rơi xuống đất. Vết thương thịt mặc dù không ngừng khép lại, nhưng bởi vì dư lực của lông vũ còn sót lại nên nhất thời không cách nào hồi phục.

“Ngươi……”

Lời còn chưa dứt, bóng người lầu một đã biến mất không thấy đâu.

Trong lòng có cảm giác, Tâm Viên gần như theo bản năng né tránh về bên cạnh.

“Phốc phốc!”

“Tê ——”

Tâm Viên quỳ một chân xuống đất, trong miệng hít sâu một hơi.

Bởi vì, bụng hắn đã bị xé ra một lỗ lớn, thậm chí mơ hồ có thể nhìn thấy cả tạng phủ bên trong.

Hạ Thắng thần không biết quỷ không hay xuất hiện bên cạnh Vu lão bản. Kim sắc cánh chim bên trái hắn dài tới hai trượng rưỡi, nơi ranh giới còn vương vết máu.

Nhẹ nhàng lắc một cái, máu tươi trên cánh chim đều bị chấn bay hết.

“Quả nhiên sắc bén.”

Vu Kiệt ôm bụng nơi bị thương, trong lòng thầm chửi. Vừa rồi lẽ ra phải đấm chết đối phương một quyền, nếu không mình đâu đến nỗi chịu tội như vậy.

“Lão đệ, ngươi không phải người?” Vu lão bản nhìn huynh đệ mọc ra cánh, chẳng khác gì điểu nhân, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.

“???”

Đại ca, lúc này rồi, ngươi còn quan tâm chuyện đó làm gì?

“Đại bàng cực tốc, không đúng, phải gọi là đại bàng thần tốc.” 《 Kim Bằng Bác Long Đồ 》 đạt bốn mươi điểm lại thêm nhất cổ tác khí, tiêu thăng tới mười lăm điểm 《 Triển Sí Quyết 》, tốc độ thực sự phi phàm.

Trước đây không lâu, tốc độ của Tâm Viên còn khiến người khác không kịp nhìn, giờ đây dưới thần tốc của hắn chỉ còn là tiểu lâu la. Đối mặt với thần tốc của chính mình, đối phương căn bản không kịp phản ứng, chỉ có thể bị động chịu đòn.

“Có bản lĩnh thì chính diện……”

“Hưu” “Hưu” “Hưu”

Lời còn chưa dứt, toàn thân Vu Kiệt đã cắm đầy kim sắc lông vũ.

“Phù phù ——”

Hắn ngửa người ngã xuống bậc thang, rồi trượt dài xuống đầu cầu thang tầng một.

“Ngốc, ta dựa vào cái gì mà chính diện đấu với ngươi?”

Ta có công kích tầm xa, cần gì phải liều mạng cận chiến với ngươi, mẹ nó có bệnh chắc?

“Uy, đừng giả chết. Lông vũ chưa cắm vào điểm yếu trí mạng của ngươi, làm sao chết nhanh vậy được.”

Một câu nói khiến Tâm Viên “sống lại”, từ cửa thang lầu đứng lên.

Xong rồi, giả chết mà cũng bị nhìn thấu.

Đường ca, ngươi kiếm đâu ra cái đồ gian trá thế này?

“Ta không làm khó ngươi, một chiêu sau nếu còn sống, tha cho ngươi một mạng.”

“Nữ……”

“Xoát ——”

Vu Kiệt còn chưa kịp thốt ra chữ 【 tử 】, trước mắt đã lóe lên một đạo ánh sáng.

Vu lão bản trừng to mắt, nhìn bóng lưng Hạ Thắng nơi đầu bậc thang tầng một, rồi quay đầu nhìn xung quanh, phát hiện bên người không còn bóng ai, mặt mũi tràn đầy không thể tin.

Tốc độ gì thế này!

“Phốc phốc ——”

Cổ họng Tâm Viên bị xé ra một đường vết rách lớn, máu tươi tuôn ra như suối, nhuộm đỏ cả cầu thang.

“Ầm!”

Đầu người khổng lồ rơi xuống, thi thể không đầu ngã gục xuống đất.

“Phù phù!”

Kẻ địch vừa rồi khó giải quyết vô cùng, hiện tại bị một chiêu chém giết.

“Không biết, sau khi trở về có thể tạo tự thực BUG hay không.”

Bất quá, có chút quá sức.

Bởi vì từ lúc 《 Cửu Đầu Trùng Quỷ Thần Đạo 》 một hơi tu luyện tới 【hai mươi mốt】 điểm, hắn đã phát giác hình thái pháp tướng ban đầu của mình có chút bài xích, tựa như kén ăn, thậm chí có phần nhạt nhẽo.

Xem ra, tu luyện thêm vài lần nữa cũng không ổn.

“Ân?”

Hắn liếc mắt sang bên khác, liền phát hiện Vu Kiệt đã từ trạng thái Tâm Viên thoái hóa thành nhân loại. Ngoài ra, còn có một đoàn quang mang. Hay lắm, không ngờ bản chuyển sinh còn có thể rơi ra kim tệ.

Không nói hai lời, hắn lao thẳng tới trước tử thi, chụp lấy quang đoàn rồi bóp nát.

【《 Lệ Viên Sát Sinh Đồ 》(mười lăm)/《 Tâm Viên ăn thịt người đồ Tẩu hỏa nhập ma 》(ba mươi lăm)】

Ý gì đây?

Cho ta tùy ý chọn một sao!

Một cái chỉ có mười lăm điểm, cái còn lại tới ba mươi lăm điểm.

Cho nên, hắn lập tức chọn ——《 Lệ Viên Sát Sinh Đồ 》(mười lăm).

Giao diện số liệu rõ ràng cho thấy, món kia không phải đường ngay, nhà ai lại đi ghi bốn chữ 【 Tẩu hỏa nhập ma 】 to tổ bố như vậy chứ.

Có giao diện số liệu tồn tại, tự nhiên phải chọn con đường ổn thỏa nhất.

Một giây sau, trên bảng giao diện đơn sơ, hiện lên hàng chữ 【《 Lệ Viên Sát Sinh Đồ 》mười lăm】.

Không tệ, không tệ, tiết kiệm không ít chuyện.

Đáng tiếc, nếu trước khi thực hiện tự thực mà nhận được món này, e rằng cũng có thể giống 《 Kim Bằng Bác Long Đồ 》, hiển hóa thần dị rồi.

“Lão đệ, ngưu bức a.” Vu lão bản nhìn thấy đệ đệ mình chặt đầu địch nhân, một mặt may mắn. May mắn vì quen biết kịp thời, may mắn vì hắn giữ được Hạ Thắng.

Trong khoảng thời gian ngắn, liên tiếp cứu mình hai lần.

Sau đó, hắn bắt đầu gọi điện thoại.

Trong nhà thi thể khắp nơi, phải nhanh chóng xử lý, nhân tiện liên lạc với sở cảnh sát một phen.

“Ta muốn đi Giang Nam Câu Lạc Bộ một chuyến.”

“???”

Vu Long mặc dù nghi hoặc, nhưng không nói hai lời, lập tức dẫn hắn tới gara.

Trong nhà?

Truyện được dịch đầy đủ tại maivangtet.vn

Lập tức sẽ có người đến dọn dẹp, xử lý mọi chuyện xảy ra trong đêm nay, không cần lo lắng.

Ước chừng khoảng nửa canh giờ sau, hai người tới nơi.

Vu lão bản cũng là hội viên cao cấp của câu lạc bộ, cho dù là lão bản câu lạc bộ cũng phải nhượng bộ ba phần. Nói khó nghe một chút, câu lạc bộ này chỉ mới nổi lên trong mười mấy năm gần đây, còn Lão Vu Gia thì đã bắt đầu cắm rễ ở Giang Nam thành phố từ thời Vu lão gia tử, chính là địa đầu long chính cống!

“Bao sương hội viên số ba trăm lẻ sáu, ta muốn toàn bộ tư liệu liên quan tới hắn.”

Vu lão bản trực tiếp ra mặt, liên hệ với lão bản câu lạc bộ. Chỉ chốc lát sau, có nhân viên phục vụ từ phía sau dẫn bọn họ tới.

Phòng khách câu lạc bộ Giang Nam rất rộng, mỗi phòng đều có số hiệu tương ứng.

Trong phòng ba trăm lẻ sáu, hai người bắt đầu lục soát khắp nơi.

“Răng rắc ——”

Hạ Thắng tay không xé mở chiếc tủ sắt vừa dày vừa nặng, từ bên trong lấy ra một vật phẩm đã cũ nát.

“Hổ Sát Thiên Cương!”

Trên bức đồ, chính là một mảnh tinh không đầy sao. Điều khiến người ta kinh ngạc là, chỉ cần liếc mắt một cái, liền có thể từ giữa bầu trời sao kia, nhìn thấy một con hổ đang ngửa mặt gào thét.

Hơn nữa, sát khí mãnh liệt như thực chất, tựa như một đầu Sát Hổ chân chính đang rống lên về phía hai người. Chỉ nhìn một cái, Vu Long đã mồ hôi đầm đìa.

“Hoa lạp!”

Ngay sau đó, 《 Hổ Sát Thiên Cương Đồ 》 giống như 《 Kim Bằng Bác Long Đồ 》, vỡ nát thành từng khúc, hóa thành tro bụi. Rõ ràng Vu Kiệt khi đoạt được Thần Ý Đồ cũng chưa kịp tu luyện.

Đáng tiếc, nếu như hắn sớm tu luyện một chút, chỉ sợ đã tiết kiệm không ít phiền toái.

Đến lúc này, Hạ Thắng đã có ba tấm Thần Ý Đồ hoàn chỉnh trong tay.

Chỉ là, cũng không phát sinh tình huống ba đồ hợp nhất tấn thăng thành Chân Ý Đồ như Vu Kiệt từng đề cập.

“Chẳng lẽ là vì chưa tu luyện tới trình độ nhất định?”

【《 Kim Bằng Bác Long Đồ 》bốn mươi, 《 Lệ Viên Sát Sinh Đồ 》mười lăm, 《 Hổ Sát Thiên Cương Đồ 》hai mươi lăm】

“Đoạt thiếu!”

Đáng tiếc, chỉ có hai mươi lăm điểm.

Nói cách khác, 《 Lệ Viên Sát Sinh Đồ 》 đoạt được từ người Vu Kiệt chỉ như trang trí. Dù sao, chỉ cần tùy tiện lĩnh ngộ một chút, đã có thể cất bước đạt tới hai mươi điểm trở lên, trị số mười lăm điểm của 《 Lệ Viên Sát Sinh Đồ 》thật sự có chút không ra gì.

“Đợi đã, có điều không đúng!”

Toàn bộ tủ sắt chỉ có một bức 《 Hổ Sát Thiên Cương Đồ 》, không tìm thấy 《 Lệ Viên Sát Sinh Đồ 》.

“Hắn đã ăn cả cha ruột mình, thì không thể để 《 Lệ Viên Sát Sinh Đồ 》lại trong nhà, chỉ có thể mang theo bên người. Cho nên, Thần Ý Đồ kia chắc chắn đã sớm vỡ nát.”

Cũng hợp lý, 《 Kim Bằng Bác Long Đồ 》và 《 Hổ Sát Thiên Cương Đồ 》đều lĩnh ngộ một lần liền hóa thành tro tàn, chắc chắn 《 Lệ Viên Sát Sinh Đồ 》cũng không khá hơn.

“Hô ——”

Hạ Thắng thở ra một hơi dài. May mắn phó bản có thể bạo ra kim tệ, bằng không e rằng mãi tới khi thông quan phó bản cũng chưa chắc nhận được 《 Lệ Viên Sát Sinh Đồ 》.

Vu lão bản nhìn tiện nghi lão đệ, trong lòng có rất nhiều lời muốn nói, nhưng cuối cùng đều nuốt trở vào.

Không cần thiết!

Mình sống sót, địch nhân chết sạch, so với bất cứ điều gì đều quan trọng hơn.

“A?”

Trong hòm sắt còn có hai phong thư.

Vu Long lấy thư ra đọc.

“Phanh!”

Không lâu sau, hắn vỗ bàn một cái, sắc mặt khó coi.

Hạ Thắng cau mày, vươn tay cầm lấy thư.

Phong thư thứ nhất, viết về bí mật ba tấm Thần Ý Đồ của Lão Vu Gia. Ba đồ hợp nhất có thể tấn thăng thành Chân Ý Đồ, từ đó có thể tìm ra bí bảo mà Vu gia tiên tổ lưu lại trong loạn thế.

Nội dung trong thư càng chi tiết hơn so với lời Vu Kiệt từng nói trong biệt thự. Vu gia lão tổ cho rằng đời sau của mình căn bản không thể khống chế được bảo vật kia, cho nên mới giấu nó, hi vọng đời đời không cần nhúng chàm.

Nghe nói, có hậu nhân không hiểu, từng hỏi lão tổ trước lúc lâm chung rằng: nếu có ngoại nhân nhòm ngó, nhà mình thực lực không đủ, bị thương tổn nghiêm trọng thì phải làm thế nào?

Khi đó, lão tổ nghiêm túc đáp: chỉ cần có ba tấm Thần Ý Đồ, Vu gia tuyệt đối sẽ không suy bại. Đồng thời, lão tổ nhấn mạnh, giữ lại món bí bảo kia sẽ khiến gia tộc diệt vong nhanh chóng, đó là vật lấy họa dẫn họa.

Phong thư thứ hai là chúc mừng Vu Kiệt đã thành công đoạt được 《 Hổ Sát Thiên Cương Đồ 》, khen ngợi hắn làm rất tốt, đồng thời bổ sung thông tin chi tiết về Vu Long.

Hai phong thư đều có chung một tiêu ký: ba con mắt âm độc tạo thành một vòng tròn.

“Trọng điểm điều tra tiêu ký này, tốt nhất đừng đánh rắn động cỏ.”

Vu lão bản gật đầu tiếp nhận thư tín.

Mẹ nó, chỉ hai phong thư đã khiến cả gia tộc nội chiến, đúng là không phải vật tốt!

Hai người rời khỏi Giang Nam Câu Lạc Bộ, trở về trang viên thì phát hiện tình huống không đúng.

Có ba chiếc xe cảnh sát đầy lỗ đạn, hiển nhiên đã bị tập kích.

“Vu tiên sinh, ngài cuối cùng cũng trở về rồi.” Một đám sai dịch vội vàng bước tới, một người mặc trang phục khác biệt hẳn với số còn lại đứng đầu.

“Giang Nam thành phố tổng trưởng, lãnh đạo toàn thành phố hơn một vạn ba ngàn sai dịch.” Vu Long nhỏ giọng giới thiệu với Hạ Thắng. Mấy người cùng lúc ngẩng đầu, bắt tay với vị tổng trưởng kia, mặt mũi không biểu lộ cảm xúc.

“Không lâu trước đây, một đám người không rõ lai lịch tập kích chúng ta, mang đi… một cái đầu.” Vị tổng trưởng có vẻ mặt quái dị, hắn thực sự không hiểu nổi, náo loạn lớn như vậy chỉ để cướp một cái đầu.

Vu lão bản biết, rất có thể là người của tam nhãn tổ chức. Đám người này từ lâu đã có liên hệ với tiện nghi lão đệ của mình, còn xúi giục hắn làm ra những chuyện táng tận lương tâm.

Hạ Thắng không để ý đến cuộc đối thoại, lập tức trở về phòng trọ, bắt đầu tu luyện 《 Lệ Viên Sát Sinh Đồ 》. Hắn phải nhanh chóng luyện ba tấm đồ tới mức có thể hợp nhất.

Cá nhân hắn cũng rất hứng thú với món bí bảo lấy họa chi đạo kia. Từ những lời miêu tả của hai bên có thể nhận ra, Vu gia lão tổ đối với bí bảo đó vừa yêu vừa hận.

Một bên khác, hai chiếc xe thương vụ phóng nhanh rời khỏi Giang Nam thành phố.

Trong một chiếc xe, nam tử trung niên ngồi ghế phụ gọi điện thoại.

“Thụ Nhãn đại nhân, chúng ta đã đoạt được đầu Vu Kiệt.”

“Dự kiến sau mười hai canh giờ sẽ đến nơi.”

“Ngài yên tâm, cái đầu kia đã được xử lý đặc biệt, trong vòng hai mươi bốn canh giờ sẽ cực kỳ trì hoãn tốc độ tử vong của tế bào.”

Cúp điện thoại xong, tốc độ xe lại càng nhanh hơn.

Phương Bắc, thành phố băng tuyết giá rét.

Ba người mặc hắc bào, đội mặt nạ quái nhân, ngồi quanh một bàn tam giác. Ba người đều mặc giống nhau, cùng mang ký hiệu Kim sắc ánh mắt, chỉ khác nhau vị trí.

Một người mang ký hiệu ở ngực trái, một ở ngực phải, người cuối cùng thì ngay chính giữa ngực.

“Thụ Nhãn, Vu Kiệt thất bại rồi?” Người mang ký hiệu ngực trái mở miệng hỏi.

“Đúng vậy.”

Thụ Nhãn không phủ nhận.

“Cho nên, toàn bộ kế hoạch thất bại? Vu Kiệt chết, ba tấm đồ thiếu mất một.” Người có ký hiệu bên ngực phải dang tay chất vấn.

Tên gọi Thụ Nhãn liếc mắt nhìn hai người kia.

“Yên tâm đi, tả hữu hai mắt ta đã phái người đoạt lại được đầu Vu Kiệt. Chỉ cần dùng đầu lâu kia, có thể ép ấn ra 《 Lệ Viên Sát Sinh Đồ 》.

Về phần 《 Kim Bằng Bác Long Đồ 》và 《 Hổ Sát Thiên Cương Đồ 》cũng không khó. Vu Long dẫn theo Hạ Thắng đã tới Giang Nam Câu Lạc Bộ, nhân viên nội bộ đã báo, gian phòng ba trăm lẻ sáu chính là phòng của Vu Kiệt, két sắt bên trong đã bị phá hủy, chắc chắn 《 Hổ Sát Thiên Cương Đồ 》đã rơi vào tay hai người kia.

Còn 《 Kim Bằng Bác Long Đồ 》, Hạ Thắng chắc chắn đã có. Chúng ta chỉ cần lấy được đầu của hắn, liền có thể hoàn thành ba đồ hợp nhất, tìm ra món đồ kia.”

Hai người đối diện nhìn nhau, đồng thời cất tiếng hỏi:

“Vu Kiệt không thể đánh bại Hạ Thắng, vậy ngươi phái ai ra tay? Hơn nữa, Vu Kiệt là thủ hạ của ngươi, ngươi hiểu rõ hơn ai hết hắn tẩu hỏa nhập ma đáng sợ ra sao.”

Một người có thể xử lý Vu Kiệt, thực lực lại khủng bố cỡ nào?

“Yên tâm, lần này ta sẽ tự mình ra tay. Ta sẽ đoạt đầu hắn và toàn bộ đồ trong tay.”

Vui lòng giúp chúng tôi kiểm duyệt nội dung truyện và báo cáo lỗi nếu có thông qua khung thảo luận.

Chưa có thảo luận nào cho bộ truyện này.

Scroll to Top