Tiểu đội người tu hành ở Vũ Lan Thành chờ đợi hai ngày, cũng cùng La Phong, Uyên Tượng điện chủ luận đạo. Đến tầng thứ của bọn họ, muốn tăng tiến dù chỉ một tia đều cực kỳ gian nan. Vì thế, thường xuyên cùng những tồn tại đồng cấp luận đạo giao lưu, không chỉ giúp nâng cao lý giải đạo pháp mà còn thắt chặt thêm tình hữu nghị lẫn nhau.
Ngoài thành.
La Phong cùng Uyên Tượng điện chủ đưa tiễn tiểu đội tu hành này.
“Hai ngày này gặp gỡ, quả thật thỏa lòng thỏa dạ.” Nữ tử có cánh – Bạch Dận Thần Đế, sau khi đã quen thuộc thì trở nên thân thiện, mỉm cười nói, “Chúng ta sẽ quay về Hắc Ám Thánh Giới trước, La Phong huynh, hy vọng có thể gặp lại ở nơi đó.”
“Đến Nhận Phong Thành, nhất định sẽ liên hệ với chư vị.” La Phong mỉm cười đáp.
Trong Hắc Ám Thánh Giới chỉ có năm tòa thành trì, mà tiểu đội của Bạch Dận Thần Đế thường xuyên cư ngụ tại Nhận Phong Thành.
“Đi thôi.”
Lão giả cùng thiếu niên áo đỏ cũng nhẹ nhàng gật đầu với La Phong và Uyên Tượng điện chủ.
Ba người họ cùng bay vào một chiếc thuyền cổ, dưới ánh mắt tiễn đưa của La Phong và Uyên Tượng điện chủ, con thuyền mang vẻ cổ xưa ấy nhanh chóng biến mất nơi chân trời.
“Bọn họ đã đi rồi.” Uyên Tượng điện chủ nhìn theo xa xa, mỉm cười nói, “La Phong, ta cũng nên rời khỏi thôi.”
La Phong khẽ giật mình.
“Lúc trước đã nói rõ, sau khi Vũ Lan Thành chi chiến kết thúc thì ta sẽ rời đi. Vì bằng hữu, ta nán lại thêm hai ngày.” Uyên Tượng điện chủ nhìn La Phong, chậm rãi nói, “Vũ Lan Thành giao lại cho ngươi, ta rất yên tâm.”
“Còn ta, sẽ thu hồi tất cả phân thân ở ngoại giới. Trở về quê quán, toàn lực ứng phó với ô nhiễm. Chỉ có ngăn cản ô nhiễm, mới không hoàn toàn trầm luân.” Uyên Tượng điện chủ trầm giọng nói.
Giờ khắc này, trong lòng La Phong vô cùng ngổn ngang.
Uyên Tượng điện chủ đi đến bước này, đã là cực kỳ nguy hiểm. Một khi trầm luân, tức là linh hồn bị chôn vùi.
Ức vạn thế giới là do Nguyên tiền bối và các tồn tại đồng cấp sáng tạo ra. Những thế giới này nuôi dưỡng ra vô số cường giả. Dù không có Phân Thân Thuật, nhưng nếu được người sáng tạo ra thế giới đích thân ra tay, vẫn có hy vọng phục sinh.
Tin tức này đã sớm truyền trong giới tu hành ở Cửu Hà Thánh Giới.
Vô số người tu hành tại Ức vạn thế giới đều có tiếc nuối, đều mong được phục sinh thân nhân chí thân đã mất. Nguyên tiền bối, Kim tiền bối từng hứa, chỉ cần thoát khỏi lồng giam, liền có thể được phục sinh.
Nhưng Nguyên Thế Giới thì khác!
Nguyên Thế Giới được quy tắc chí cao che chở, có Phân Thân Thuật. Đồng thời, quy tắc chí cao này cũng ngăn cản lực lượng từ ngoại giới, nên một khi cường giả trong Nguyên Thế Giới chết đi, Nguyên tiền bối cũng không thể phục sinh họ.
Uyên Tượng điện chủ chính là một vị cường giả bước ra từ Nguyên Thế Giới. Nếu hắn chết, thì thật sự là chết hẳn, không có cách nào cứu vãn.
“Cho dù ta chết, cũng không cần phải thương cảm.” Uyên Tượng điện chủ cười lớn, “Con đường tu hành đầy gian nan hiểm trở. Ta có thể đi đến bước này, trở thành tồn tại đỉnh phong trong thế giới Hắc Ám, chết cũng không có gì phải tiếc nuối.”
“Uyên Tượng huynh.” La Phong trịnh trọng nói, “Trên con đường tu hành, ngươi có thể vượt qua vô số đại địch. Chắc chắn cũng có thể đánh bại ‘Cao đẳng Hồn Nguyên ô nhiễm’ – đại địch này.”
Uyên Tượng điện chủ gật đầu: “Ta nhất định sẽ đánh bại nó. Được rồi, vậy thì từ biệt.”
Dứt lời, thân ảnh Uyên Tượng điện chủ tan biến.
La Phong lặng lẽ nhìn khung cảnh trước mặt.
Hắn hiểu rõ…
Trừ phi Uyên Tượng điện chủ hoàn toàn áp chế được ô nhiễm, bằng không chỉ sợ rất khó gặp lại.
…
Theo thời gian trôi qua, sau trận chiến Vũ Lan Thành, các nguyên lão từng bỏ mình lần lượt để phân thân trở về.
Nguyên Lão Điện.
Bảy vị nguyên lão nhận được triệu kiến, đến gặp La Phong.
“Thành chủ.” Bảy vị nguyên lão đều vô cùng cung kính, giờ khắc này ai nấy đều có chút khẩn trương và mong chờ, bởi trong thành có rất nhiều nguyên lão, mà chỉ có bảy người họ được triệu kiến, hiển nhiên đã đoán ra điều gì đó.
“Trong Vũ Lan Thành chi chiến, bảy vị các ngươi đều bị Hoặc Tâm Nhuyễn Trùng siêu hạn cấp tập sát.” La Phong mỉm cười vung tay, giữa không trung hiện ra bảy kiện bí bảo, “Bảy kiện bí bảo này là của các ngươi? Hãy nhận lại đi!”
Trong thành, nguyên lão sở hữu bí bảo cường đại vốn đã ít, mà trong lần chiến đấu này vứt bỏ bí bảo chỉ có đúng bảy vị nguyên lão này.
“Tạ thành chủ!” Bảy vị nguyên lão vô cùng xúc động, mừng rỡ không thôi. Mặc dù trước đó đã mơ hồ đoán được khả năng, nhưng không ngờ thành chủ lại trả lại bí bảo mà không hề đưa ra bất cứ điều kiện nào.
Phải biết rằng…
Theo quy củ phổ biến của người tu hành, những chiến lợi phẩm thu được trong chiến đấu đều thuộc về cá nhân chiếm được.
“Chư vị đều vì Vũ Lan Thành mà chiến.” La Phong mỉm cười. Bảy vị nguyên lão này, mỗi người đều mang theo bí bảo trọng yếu, đã xây dựng thế lực vững chắc ở Vũ Lan Thành, rõ ràng là muốn cắm rễ nơi đây.
Bảy vị nguyên lão lại càng cảm thấy may mắn khi có được một vị thành chủ như vậy, tương lai nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió hơn trước rất nhiều.
Trước đây, khi thế lực của Úy Dương điện chủ ảnh hưởng toàn thành, thì vô số lợi ích đều bị y chiếm đoạt trắng trợn! Nếu là y đoạt được những bí bảo trân quý này, chắc chắn không bao giờ có chuyện trả lại.
“Thành chủ, gần đây Úy Dương điện chủ đang âm thầm chuyển dời một số tài nguyên trong thành.”
“Hắn không đích thân ra mặt, mà nhờ một số nguyên lão khác hỗ trợ mang tài nguyên đi.” Liên tiếp có nguyên lão bẩm báo.
“Ta biết rồi.”
La Phong đáp.
Với mức độ khống chế Vũ Lan Thành như hiện tại, những động tĩnh của Úy Dương điện chủ làm sao qua mắt được hắn.
“Hắn chuyển dời tài nguyên, chứng tỏ đã chủ động rút lui.” La Phong nói, “Không cần quá để tâm.”
“Vâng.” Bảy vị nguyên lão đồng thanh cung kính.
. . .
Vẻn vẹn năm ngày sau.
Không ngờ rằng phân thân của Úy Dương điện chủ lại đến Vũ Lan Thành, tự mình cầu kiến La Phong.
“Úy Dương điện chủ, thành chủ đã đồng ý gặp ngươi. Mời theo ta.” Trước cửa Nguyên Lão Điện, một vị thủ vệ dẫn đường.
Úy Dương điện chủ chỉ có thể bước theo.
Đi qua toà Nguyên Lão Điện quen thuộc này, trong lòng hắn tràn ngập cảm khái. Đã từng hắn nghĩ rằng sẽ chấp chưởng nơi này, trở thành chủ nhân chân chính của toàn bộ Vũ Lan Thành! Nhưng ai ngờ được, La Phong lại quật khởi mãnh liệt đến mức này? Thực lực lại cường đại đến thế?
Một mình trấn áp bốn vị siêu hạn cấp?
Dựa vào trận pháp, khiến quân đoàn Hồn Nguyên sinh mệnh cấp thấp tràn vào thành mà chỉ còn một phần sống sót rút lui?
Truy cập maivangtet.vn để đọc trọn bộ...
“Cho dù ta có mang theo bí bảo, sợ rằng cũng không chịu nổi một chiêu của hắn.” Trong lòng Úy Dương điện chủ thầm than, “Hắn hiện tại, thực lực còn đáng sợ hơn cả thời đỉnh phong của Uyên Tượng điện chủ.”
Rất nhanh, dưới sự dẫn đường, Úy Dương điện chủ đã thấy La Phong đang ngồi trong một khu vườn phía xa.
“Úy Dương bái kiến thành chủ.” Úy Dương điện chủ khom người hành lễ.
La Phong hứng thú nhìn y.
“Ngươi còn dám đến gặp ta?” La Phong nhìn y, “Chẳng lẽ còn định tiếp tục ở lại Vũ Lan Thành?”
“Với thành chủ tọa trấn, Vũ Lan Thành vững như bàn thạch, tự nhiên không cần ta.” Úy Dương điện chủ cung kính nói, “Ta đã quyết định triệt để rời khỏi nơi này. Lần này tới, là muốn cầu xin một chuyện.”
“Ồ? Chuyện gì?” La Phong hỏi.
“Trước kia khi trấn thủ Vũ Lan Thành, phân thân ta bị Hoặc Tâm Nhuyễn Trùng siêu hạn cấp sát hại, cũng đánh mất hai kiện bí bảo trọng yếu.” Úy Dương điện chủ chắp tay, cung kính nói, “Khẩn cầu thành chủ hoàn trả. Nếu cần cái giá gì, xin thành chủ cứ nói thẳng.”
La Phong nhìn y, không khỏi bật cười.
“Ngươi còn có thể mở miệng cầu ta trả lại bí bảo?” La Phong lắc đầu.
Trước kia chính y ép ta từ bỏ chức thống lĩnh Tuần Thiên Cung! Khi ta không đồng ý, còn ra tay động thủ!
Với từng ấy ân oán, Úy Dương điện chủ không ngờ vẫn dám lộ diện, lại còn dám mở lời cầu xin, La Phong thực sự cảm thấy bất ngờ.
“Ta biết mình từng đắc tội với thành chủ.” Úy Dương điện chủ nói, “Nhưng bí bảo phù hợp với bản thân, thành chủ cũng hiểu được nó quan trọng thế nào! Dù phải trả đại giới gì, xin thành chủ cứ nói.”
La Phong nhìn y, chậm rãi nói: “Ta cho ngươi hai lựa chọn.”
Trong lòng Úy Dương điện chủ chợt mừng rỡ. Không ngờ La Phong lại dễ nói như vậy. Trước đó nghe nói bảy vị nguyên lão đã nhận lại bí bảo, hắn mới dám ôm hy vọng mà đến.
“Cái nào là hai lựa chọn?” Úy Dương điện chủ truy hỏi. Chỉ cần có thể lấy lại hai kiện đại bí bảo đã mất, dù phải trả giá đắt thế nào, hắn cũng nguyện ý.
“Thứ nhất, ngươi tự chôn vùi phân thân. Thứ hai, để ta ra tay diệt ngươi phân thân này.” La Phong lạnh lùng nhìn hắn, “Tự ngươi chọn đi.”
Sắc mặt Úy Dương điện chủ khẽ biến.
Hắn nhận ra trong mắt La Phong lúc này lộ ra sát ý lạnh thấu xương.
“Ta nguyện tự chôn vùi.” Úy Dương điện chủ vẫn cung kính thi lễ, rồi không một tiếng động, phân thân hóa thành hư vô, tiêu tán hoàn toàn.
La Phong lạnh lùng nhìn cảnh tượng ấy.
Lòng nhân của hắn, cũng có giới hạn. Đối với Úy Dương điện chủ, rõ ràng không đáng được tha thứ.
Úy Dương điện chủ cùng Cái Thao điện chủ, hai người sớm đã bị La Phong xóa bỏ quyền khống chế trận pháp tầng hạch tâm của Vũ Lan Thành, đồng thời cũng bị tước đoạt chức vị điện chủ.
. . .
Thời gian trôi đi.
Các nguyên lão tại Vũ Lan Thành dần dần quen thuộc tính cách của La Phong. Ngoại trừ một phần tài nguyên cố định được phân cho thành chủ, còn lại toàn bộ tài nguyên trong thành, La Phong đều không tranh đoạt. Điều này khiến ngày càng có nhiều cường giả nguyện ý định cư tại Vũ Lan Thành.
Tầng nguyên lão, tầng điện chủ, đều lần lượt chuyển đến.
Số lượng người tu hành bình thường dọn đến càng thêm đông đảo!
Không thể trách được, một tòa thành trì có thể xưng là ‘tuyệt đối an toàn’, thành chủ lại không tranh đoạt tài nguyên, mà còn tận tâm bảo vệ tầng lớp tu hành yếu thế. Dạng thành trì như vậy, trong ba mươi lăm tòa thành thuộc Vũ Lan Thành, lực hấp dẫn tự nhiên là vượt trội.
“Người tu hành ở Vũ Lan Thành càng ngày càng nhiều.” Ba vị Đế Thanh, Đế Minh, Đế Phu ngồi ở vị trí cao trong Nguyên Lão Điện, có thể nhìn khắp toàn thành. Ba người họ là tâm phúc của La Phong, các công việc vụn vặt của thành chủ hầu hết đều do họ phụ trách.
“Gặp được một thành chủ nhân từ như vậy, quả là may mắn lớn của vô số người tu hành.” Đế Minh nói, “Trong giới tu hành, phần lớn vẫn là mạnh được yếu thua.”
Đế Phu gật đầu: “Mạnh được yếu thua mới là trật tự thường thấy. Thành chủ dựa vào lực lượng cá nhân cường đại, đã thay đổi hoàn toàn trật tự của Vũ Lan Thành.”
Lúc ban đầu, nếu không có Trùng Sào, Quỷ Phường, Vạn Ảnh Tiểu Lâu, cũng sẽ có thế lực khác nổi lên làm điều cướp bóc.
Nhưng thực lực của La Phong quá mạnh! Chỉ cần một ý niệm là có thể phát động trận pháp bao trùm toàn thành, tiêu diệt bất kỳ thế lực nào.
Cho nên khi hắn nói “không cho phép tồn tại thế lực ăn cắp cướp bóc”, thì toàn thành liền tuyệt nhiên không xuất hiện thế lực như vậy.
“Thành chủ ngày càng ít hiện thân.” Đế Thanh quay đầu nhìn về phía động phủ bên cạnh Nguyên Lão Điện – nơi ở hiện tại của La Phong.
“Tựa như hai vị Thủy Tổ tại Khởi Nguyên đại lục, cũng rất ít khi hiện thân.” Đế Phu trầm ngâm nói, “Thành chủ tại Vũ Lan Thành dường như cũng đang dần lùi về sau. Có lẽ, tinh lực của thành chủ hiện đã đặt tại một thế giới khác.”
Đế Thanh và Đế Minh đều giật mình.
La Phong rất có khả năng đã đi đến Hắc Ám Thánh Giới.
. . .
Trên thực tế, La Phong đã bế quan tu hành suốt hơn nửa kỷ nguyên, mãi đến khi dược lực của ‘Bách Kiếp Tâm Tủy’ hoàn toàn tiêu tán mới xuất quan! Trong trạng thái phục dụng Bách Kiếp Tâm Tủy ấy, hơn nửa kỷ nguyên tu hành đã mang lại cho La Phong lợi ích cực kỳ to lớn.
Sau khi xuất quan, việc đầu tiên La Phong làm là tiến vào tầng hạch tâm trận pháp của Vũ Lan Thành, xóa đi toàn bộ trận pháp cũ, rồi sau đó tự mình khắc lên một tòa trận pháp mới, càng cường đại hơn, được hắn suy tính cẩn thận.
Sau đó, hắn lưu lại trong thành một tôn phân thân phổ thông, rồi lặng lẽ rời đi.
Một tôn phân thân bình thường, nhưng lại khống chế trận pháp kinh khủng hơn trước kia, khiến uy hiếp thực tế đối với thành trì này còn mạnh hơn cả thời điểm diễn ra đại chiến Vũ Lan Thành.
La Phong một thân một mình hành tẩu trên đại địa Cửu Hà Thánh Giới.
Hắn lần lượt đi dọc theo ‘chín đầu Cửu Hà’, quan sát kỹ càng toàn bộ. Trên đường không tránh khỏi bị Hồn Nguyên sinh mệnh cấp thấp không có mắt tập sát, nhưng những sinh mệnh đó đều trở thành thi thể được La Phong thu vào bảo vật.
Sau khi đi khắp chín đầu Cửu Hà, La Phong đến trung tâm Cửu Hà Thánh Giới —— Thánh Sơn.
“Đã đến lúc đi Hắc Ám Thánh Giới rồi.”
Lần này, La Phong không đi đến đầm sâu truyền tống dưới chân núi, mà là theo con đường núi hướng về đỉnh núi mà đi.
Áp lực vô hình trên đường núi càng đi càng lớn, nhưng với ‘Bất Diệt Huyết Hải Thể’ đã hoàn toàn hoàn thiện của La Phong, thì đó chỉ như cơn gió mát thoải mái, nhẹ nhàng tiêu dao mà tiến bước.
Cuối cùng, hắn đi đến đỉnh núi. Tại đó, cũng có một đầm sâu u ám.
Một tia thần niệm của La Phong thẩm thấu vào đầm sâu, lập tức cảm ứng được – đầm sâu này thông đến một thế giới xa xôi khác.
“Đi xem một chuyến.” La Phong cất bước tiến vào đầm sâu u ám, thân ảnh lập tức biến mất không thấy, ánh sáng lưu chuyển, hắn đã được truyền tống rời đi.
Cảm ơn bạn Nguyễn Đăng Thúy Quyên donate cho team 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

Sorry lão ca. Hôm nay ta uống phải tiên tửu từ tinh hoa đất trời nên hơi loạn😁🤣
Hôm nay có bi nào để rít ko đạo hữu cà chua ơi
Cà Chua là tác giả nhé, còn ta là Tự Tại ko phải tác giả nha, các đạo hữu đừng nhầm lẫn. Nay chắc lão Cà bế quan truy tìm đại đạo rồi.
nay hông có à Bác Ad
tám phần làm móm rồi đạo hữu ạ
Các chú không biết a có biệt hiệu là Tên Điên ah. Dám kéo a về khu vực trận doanh các chú a tự nổ cho biết.
Quên mất La Phong có chiêu tự bạo. Năng lượng cực lớn + hồi phục siêu nhanh. Spam skill tự bạo là thôi rồi. :))
Tưởng chap tiếp theo là hồi sinh Cự Phủ + Người Thân Tọa Sơn Khách chứ
Ủa, tg chap hôm nay hồi sinh vài người chứ ? Đọc hụt hẫng vãi lòng
Từ từ chứ kk, chắc phải đánh nhau xong yên ổn r ms tới lúc hồi sinh