Chương 351: Triệu kiến

Bộ truyện: Thôn Phệ Tinh Không Phần 2 - Khởi Nguyên Đại Lục

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

La Phong ung dung bước ra khỏi Hồn Nguyên Điện khổng lồ, thong dong dạo chơi trong Hồn Nguyên thành.

Hắn ngắm nhìn các loại động phủ mang đậm phong cách văn minh khác biệt, quan sát những người tu hành với dáng vẻ muôn hình vạn trạng. Tuy phần lớn trong số họ mang hình thái tương tự ‘người’, nhưng vẫn lưu giữ nhiều đặc điểm đặc thù của chủng tộc mình, thậm chí có vài kẻ giữ nguyên dáng vẻ nguyên thủy của chủng tộc.

“Vô số người tu hành đến từ các Nguyên thế giới cùng hàng ức vạn thế giới, mỗi hành động, mỗi tiếng nói đều mang theo khí tức văn minh riêng biệt.”

“Thế nhưng, bọn họ đều có một điểm chung, đó chính là… đều là sinh mệnh trong lồng giam!”

Lúc này, trong lòng La Phong, đạo Bán Hồn Nguyên sinh diệt đã dần viên mãn, chỉ còn thiếu một tia ‘tâm linh xúc động’.

Cộng thêm việc La Phong từng nghiên cứu lượng lớn ‘Cấp thấp Hồn Nguyên huyết mạch’ cùng một phần ‘Cao đẳng Hồn Nguyên huyết mạch’, khiến hắn có cái nhìn thấu triệt hơn về những Hồn Nguyên sinh mệnh thiên sinh.

“Lồng giam bên trong và bên ngoài có khác biệt, tựa như quê hương ta trên Địa Cầu từng nói, thấp duy và cao duy khác nhau.” La Phong thầm cảm khái, cảm thấy cách giải thích này vô cùng chính xác.

“Lồng giam bên trong, đạo Bán Hồn Nguyên sinh diệt đã viên mãn! Không thể tiến thêm được nữa.”

“Nhưng nếu nhảy ra khỏi lồng giam, liền giống như bước vào chiều không gian cao hơn. Đạo sinh diệt có thể phát triển đến mức độ rộng lớn khó lường, phong phú gấp không biết bao nhiêu lần.”

Đạo Bán Hồn Nguyên sinh diệt, giống như hình vẽ một người, dù tinh xảo đến đâu, pixel cũng chỉ giới hạn chừng ấy.

Còn đạo sinh diệt ở tầng thứ Hồn Nguyên, lại là thân thể hiện thực!

Hai cảnh giới này, quả thật khác biệt một trời một vực.

“Biết càng nhiều, lại càng thấm thía, chênh lệch giữa ‘Bán Hồn Nguyên đạo’ và ‘Hồn Nguyên tầng thứ đạo’ lớn đến nhường nào.” La Phong nhíu mày, “Thế nhưng theo truyền thuyết, người tu hành vẫn có hi vọng một bước lên trời, từ tầng Bán Hồn Nguyên trực tiếp ngộ ra tầng Hồn Nguyên, lấy lực phá pháp.”

Đó là giấc mộng của vô số người tu hành, cũng là khát vọng tha thiết nhất của các Ngộ Đạo Giả.

Nhưng người tu hành huyết mạch, cho dù thức tỉnh thành cao đẳng Hồn Nguyên sinh mệnh cũng đã cực kỳ hiếm thấy! Còn chuyện ‘một bước lên trời, ngộ ra Hồn Nguyên tầng thứ đạo, lấy lực phá pháp’ thì chỉ tồn tại trong truyền thuyết!

“Độ huyền diệu của đạo Bán Hồn Nguyên, nếu tính là một đơn vị.”

“Thì đạo tầng thứ Hồn Nguyên, ít nhất cũng gấp trăm vạn lần, thậm chí hơn trăm triệu lần!”

“Ta tu luyện ‘Bán Hồn Nguyên sinh diệt đạo’ đã trải qua bao gian khổ, đến nay cũng chỉ thiếu một tia tâm linh cảm động. Muốn một bước lên trời, trực tiếp ngộ ra Hồn Nguyên tầng thứ đạo, lại làm sao có thể?”

La Phong ngẩng đầu nhìn trời.

Giữa mi tâm hắn, Sinh Diệt Chi Nhãn càng thêm huyền diệu, đã có thể xuyên thấu màng bích Hắc Ám thánh giới, liếc nhìn đôi chút thực cảnh vô hạn trong không gian Hồn Nguyên.

Bán Hồn Nguyên sinh diệt đạo, xúc tu đã chạm đến. La Phong có thể cảm nhận được, đột phá chỉ còn là vấn đề thời gian.

Nhưng bước tiếp theo thì sao?

“Cứ từng bước đạp thực địa mà tiến thôi.” La Phong vừa nghĩ vừa đi tới trước động phủ của Ba Tu, Bạch Dận và Xích Tranh.

Ba người Ba Tu cảm ứng được La Phong đến gần, liền lập tức ra ngoài động phủ nghênh đón.

“Chúc mừng La Phong huynh.” Ba Tu cười nói, “Tu hành bốn ngàn ba trăm kỷ, cuối cùng cũng xuất quan.”

La Phong mỉm cười.

Bốn ngàn ba trăm kỷ năm ấy, chỉ khi Bí Khư Thần Đế cùng những kẻ khác đưa tiền bồi thường kếch xù, La Phong mới phái phân thân tiếp nhận. Ngoài ra, hắn vẫn luôn chuyên tâm vào tu hành.

Ba người dẫn La Phong vào trong động phủ.

Bốn người họ chia nhau ngồi xuống.

Xích Tranh nói: “La Phong huynh, suốt bốn ngàn ba trăm kỷ này, các nơi đều có người tu hành tới Hồn Nguyên thành, mong muốn bái kiến La Phong huynh để được chỉ điểm.”

“Đạt tới Bán Hồn Nguyên cảnh rồi, ai nấy đều cảm thấy con đường phía trước đã cụt lối.” Ba Tu cảm khái, “Rất nhiều người tu hành, mong có thể được một vị vô địch tồn tại chỉ điểm.”

La Phong gật đầu.

Hắn tuy có thể nhìn thấy con đường phía trước, nhưng cũng hiểu rõ, con đường ấy khó gấp trăm ngàn lần so với Bán Hồn Nguyên sinh diệt đạo.

“Long Cửu đạo quân cùng Quý Kha Thần Đế cũng mong muốn bái kiến La Phong huynh.” Bạch Dận Thần Đế nói.

“Ồ? Hai vị đó?” La Phong hơi hứng thú. Hai vị ấy tích lũy thâm hậu, có lẽ sẽ mang đến cho hắn chút cảm ngộ.

“Đúng rồi, trước đó ta nhờ các ngươi sưu tập sinh diệt loại bí bảo?” La Phong hỏi.

Ba Tu, Bạch Dận, Xích Tranh liếc mắt nhìn nhau.

“Chúng ta đã phát tán tin tức, La Phong huynh ngươi muốn thu mua sinh diệt loại bí bảo.” Ba Tu giải thích, “Với danh tiếng hiện nay của La Phong huynh, rất nhiều người tu hành nguyện ý bán bí bảo, chúng ta khó chọn ra năm món tốt nhất, nên đợi huynh tự mình lựa chọn sau khi xuất quan.”

“Tốt.”

La Phong gật đầu, “Vậy các ngươi sơ tuyển hai mươi món tốt nhất, mời những người đó tới đây! Ta sẽ tự mình tuyển chọn.”

Ba Tu, Bạch Dận, Xích Tranh đều tỏ vẻ đã hiểu.

“Ta sẽ lập tức truyền lời cho hai mươi người tu hành đó.” Ba Tu nói. Hắn là người tu hành Chân Vu nhất mạch, ánh mắt sắc bén! Để hắn sơ tuyển, La Phong rất yên tâm.

“La Phong Thần Đế đã xuất động phủ.”

“Hắn đang đến động phủ của Ba Tu Thần Đế bọn họ.”

“Ta có thể xác định vị trí của hắn.”

Trong Hồn Nguyên thành, một số Thần Đế như Phong Kiều Thành Chủ, từng gặp qua La Phong, liền dựa vào nhân quả cảm ứng được vị trí hiện tại của La Phong, khi hắn không tận lực che giấu khí tức.

Trong nháy mắt, vô số người tu hành liền lao về phía động phủ của Ba Tu.

“Xuất quan rồi sao?”

“Cuối cùng cũng xuất quan!”

Long Cửu đạo quân, Quý Kha Thần Đế nhận tin cũng lập tức chạy tới. Cả hai đều muốn tận mắt gặp vị La Phong Thần Đế này.

“Chư vị, trước cứ nghỉ ngơi trong vườn, La Phong Thần Đế sẽ gặp các vị sau.” Ba Tu, Bạch Dận, Xích Tranh đều phái phân thân ra tiếp đón các khách nhân.

Không còn cách nào khác, khách nhân quá đông, thực lực lại quá mạnh!

Ngoài Long Cửu đạo quân và Quý Kha Thần Đế, những tồn tại cấp đỉnh phong cũng đã hơn ba trăm vị! Còn lại ‘Bán Hồn Nguyên Ngộ Đạo Giả’, ‘Bán Hồn Nguyên huyết mạch người tu hành’ đã tụ hội tới mấy vạn người, mà số lượng vẫn không ngừng gia tăng.

Ba Tu bọn họ chỉ đành phải khéo léo tiếp đón.

“La Phong Thần Đế đã đồng ý, hôm nay nhất định sẽ gặp chư vị.” Ba Tu nói.

“Không vội.”

“Chúng ta đã đợi bốn ngàn ba trăm kỷ, còn sợ gì chờ thêm chút nữa.” Các người tu hành đều rất khách khí. Không ai dám chọc giận La Phong, bởi nếu làm vậy, hắn có thể lập tức bỏ đi, và lúc đó muốn gặp lại sẽ càng khó khăn.

Trong động phủ sâu thẳm.

La Phong trước tiên triệu kiến hai mươi người tu hành, những người này thực lực cao thấp khác nhau, kẻ mạnh thì đạt tới tầng đỉnh phong, kẻ yếu nhất cũng là Ngộ Đạo Giả hậu kỳ Thần Đế tầng thứ.

“Còn xin chư vị lấy bí bảo ra, nếu ta muốn mua, sẽ đưa ra một giá cả thích hợp. Chư vị có thể tùy ý lựa chọn, bán hoặc không bán.” La Phong mỉm cười nói.

“Ta nguyện ý đem bí bảo tặng cho La Phong Thần Đế.” Có người tu hành lên tiếng.

“Ta cũng nguyện ý dâng tặng.”

“Ta cũng vậy.”

Bạn đang đọc truyện tại maivangtet.vn. Chúc vui vẻ!!!

Từng người tu hành lần lượt bày tỏ.

Cái gọi là ‘tặng không’, kỳ thực La Phong cũng sẽ mang trên người một phần nhân quả! Nếu La Phong đặc biệt để tâm tới nhân quả, tương lai tất nhiên phải hoàn trả! Hơn nữa, thực lực của La Phong càng mạnh, giá trị phần nhân quả này càng cao.

Những ai có thể tiến vào Hắc Ám thánh giới đều không phải kẻ ngu ngốc, ai nấy đều rõ ràng — ‘tặng không’, mới là cách kiếm lời lớn nhất.

“Không cần.” La Phong khẽ lắc đầu, “Ta sẽ đưa ra giá cả thích hợp.”

Với tầng thứ hiện tại của hắn, những bí bảo sinh diệt loại này chỉ đủ để mở rộng tầm mắt, phụ trợ tu hành, độ trọng yếu đã không còn quá cao.

Muốn tặng không?

La Phong đã sẽ không dễ dàng nhận lấy lễ vật như vậy.

“Chư vị, hãy đem bí bảo của mình lấy ra hiển hiện.” Một bên Ba Tu Thần Đế nói.

Hai mươi vị người tu hành kia, biết rằng không thể tặng không, chỉ có thể lần lượt lấy bí bảo ra bày tỏ.

La Phong chăm chú quan sát.

Với tích lũy sâu đậm ở phương diện sinh diệt, hắn chỉ liếc mắt đã phán định được giá trị của hai mươi món sinh diệt loại bí bảo này.

“Đều là bí bảo được luyện chế bởi những tồn tại nhảy ra lồng giam, hoặc là thiên sinh bí bảo.” La Phong thầm nghĩ, “Giá trị cao thấp khác nhau.”

“Chọn chín món này thôi.”

La Phong lựa chọn ra chín món, đồng thời lần lượt đưa ra giá mua.

Vẫn giữ quy củ cũ.

Vẫn tính theo giá bình thường trong Hắc Ám thánh giới, sau đó tăng gấp bội! Đối với La Phong bây giờ, chút hồn nguyên tinh ấy căn bản không đáng nhắc tới.

“La Phong Thần Đế quả thật hào phóng.” Những người tu hành kia vốn định tặng không, nay nghe được giá mua đều lộ rõ vẻ mừng rỡ. Được bán với giá gấp bội đã rất đáng giá rồi.

“Chúng ta nguyện ý bán.”

La Phong chọn lấy chín món bí bảo, trong đó tám vị người tu hành đáp ứng bán, chỉ có một vị do dự.

“Xiển Phục Thần Đế, bí bảo của ngươi, La Phong Thần Đế đã đưa ra giá năm trăm ức hồn nguyên tinh, như vậy đã đủ nhiều rồi.” Ba Tu lên tiếng, “Ngươi còn do dự gì?”

“Mua bán tự do.” La Phong mỉm cười, không hề ép buộc.

“Món bí bảo này của ta, là bí bảo thiên sinh được dưỡng dục trong thi thể Hồn Nguyên sinh mệnh cấp thế giới, huyền diệu vô cùng, ta cảm thấy giá trị của nó là một ngàn ức hồn nguyên tinh.” Xiển Phục Thần Đế nhìn La Phong, trịnh trọng nói.

Xiển Phục Thần Đế là một vị Bán Hồn Nguyên Ngộ Đạo Giả! Tài nguyên tích lũy cả đời hắn cũng chỉ có vài chục tỷ hồn nguyên tinh mà thôi.

Lần này, hắn đã quyết tâm.

Hoặc là tặng không!

Hoặc là nhân cơ hội này kiếm lấy một khoản lớn!

“Một ngàn ức hồn nguyên tinh?” Ba Tu, Bạch Dận, Xích Tranh cùng những người khác đều kinh ngạc. Dám ra giá cao đến vậy?

Xiển Phục Thần Đế trong lòng có chút tự tin. Hắn có phân thân ở Nguyên thế giới, cũng không quá lo sợ.

“Hắn từng nghe nói Bí Khư Thần Đế bồi thường bảy vạn năm ngàn ức hồn nguyên tinh. Đối với vị La Phong Thần Đế này, một ngàn ức chẳng qua chỉ là con số lẻ. Món bí bảo thiên sinh này, với người thích hợp, lực hấp dẫn chắc chắn rất lớn.” Xiển Phục Thần Đế thầm nghĩ.

La Phong ánh mắt đảo qua kim sắc xương bổng trong tay Xiển Phục Thần Đế.

Kim sắc xương bổng này, sinh diệt ảo diệu đan xen, mạnh hơn ‘Chưởng Trung Giới’ rất nhiều, chỉ một gậy có thể định sinh diệt.

“Vậy thì chọn tám món thôi.” La Phong phất tay, tám chiếc nhẫn trữ vật bay tới trước mặt tám người tu hành, bên trong chứa số lượng hồn nguyên tinh đúng như giá đã báo, tám người đó hớn hở nhận lấy.

“Tạ La Phong Thần Đế.” Bọn họ đều tràn đầy vui vẻ, vô cùng hài lòng.

Chỉ còn Xiển Phục Thần Đế, cau mày đứng đó nhìn cảnh tượng.

La Phong chỉ vì không muốn chi thêm năm trăm ức hồn nguyên tinh, liền trực tiếp bỏ qua?

“Ba Tu, tiễn khách.”

La Phong nhàn nhạt phân phó.

“Mời.” Ba Tu Thần Đế lập tức tiễn nhóm người tu hành rời đi. Xiển Phục Thần Đế lòng đầy không cam, tặng không thì La Phong không nhận, báo giá một ngàn ức, lại cũng không được, cuối cùng chỉ đành ngậm ngùi mang theo bí bảo rời đi.

“La Phong Thần Đế, có thể hay không chỉ điểm chúng ta đôi chút?” Có người tu hành vội vã hỏi.

“Bên ngoài đã tụ hội mấy vạn người tu hành, hôm nay ta sẽ triệu kiến tất cả, khi ấy sẽ công khai luận đạo.” La Phong đáp.

Người tu hành nghe vậy mới vui mừng rời khỏi.

Trong vườn, mấy vạn người tu hành tụ tập, con số còn đang không ngừng tăng thêm. Hai mươi người bán bí bảo trước đó cũng đều có mặt.

“Xiển Phục Thần Đế, ngươi thật tham lam quá mức.”

“La Phong Thần Đế là vô địch tồn tại, ngươi nghĩ hắn sẽ coi trọng bí bảo của ngươi lắm sao?”

Một số người tu hành không ngại chế nhạo.

Tin tức về lần giao dịch này rất nhanh truyền khắp giới tu hành. Xiển Phục Thần Đế nghe xung quanh bàn luận, lòng càng thêm khó chịu.

“Bành!” Một bàn tay nặng nề vỗ lên bờ vai Xiển Phục Thần Đế, uy năng đáng sợ tràn ngập toàn thân hắn.

Xiển Phục Thần Đế quay đầu, liền nhìn thấy một lão giả tóc tai bù xù, y phục rách rưới, hai mắt đỏ ngầu đầy vẻ tà dị và điên cuồng, đang cười hắc hắc nhìn hắn.

“Quý, Quý Kha Thần Đế?” Xiển Phục Thần Đế hoảng sợ. Ai mà không biết Quý Kha Thần Đế điên cuồng và khó lường?

“Ngươi muốn bán cho La Phong Thần Đế món bí bảo nào?” Quý Kha Thần Đế mở miệng hỏi.

“Là cái này.” Xiển Phục Thần Đế ngoan ngoãn lấy ra, cầm kim sắc xương bổng.

“Thuộc về ta.”

Quý Kha Thần Đế một tay đoạt lấy.

Xiển Phục Thần Đế không dám phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Quý Kha Thần Đế lấy đi kim sắc xương bổng, thậm chí không để lại lấy một khối hồn nguyên tinh.

“Bái phỏng La Phong Thần Đế, cũng cần chuẩn bị một món lễ vật.” Quý Kha Thần Đế nhếch miệng cười quỷ dị.

Xiển Phục Thần Đế chỉ có thể cúi đầu, không dám hé răng.

“Long Cửu đạo quân, Quý Kha Thần Đế.” Ba Tu từ xa nói, “La Phong Thần Đế triệu kiến hai vị.”

Long Cửu đạo quân cùng Quý Kha Thần Đế lúc này theo Ba Tu đi vào, trở thành những vị khách đầu tiên được La Phong đích thân triệu kiến.

“Long Cửu đạo quân cùng Quý Kha Thần Đế quả nhiên bất phàm, được vời gặp trước tiên.”

“Bọn họ tích lũy sâu dày hơn chúng ta nhiều.”

Một số tồn tại cấp đỉnh phong bàn luận.

Trong đám người tu hành, có hai người rất không bắt mắt, chính là Viêm Phong Thủy Tổ và Lôi Đình Thủy Tổ. Hai người bọn họ đều ở trong hàng ngũ thấp nhất tại đây.

“La Phong hẳn là biết chúng ta tới, nhưng vẫn chưa triệu kiến.” Viêm Phong Thủy Tổ và Lôi Đình Thủy Tổ nhìn nhau, hiểu rằng tình cảm kết giao với La Phong trong quá khứ còn quá nhạt nhòa.

Vui lòng giúp chúng tôi kiểm duyệt nội dung truyện và báo cáo lỗi nếu có thông qua khung thảo luận.

Luận Bàn Truyện:

    • Tự Tại Nhân Gian

      Cà Chua là tác giả nhé, còn ta là Tự Tại ko phải tác giả nha, các đạo hữu đừng nhầm lẫn. Nay chắc lão Cà bế quan truy tìm đại đạo rồi.

  1. Các chú không biết a có biệt hiệu là Tên Điên ah. Dám kéo a về khu vực trận doanh các chú a tự nổ cho biết.

  2. Quên mất La Phong có chiêu tự bạo. Năng lượng cực lớn + hồi phục siêu nhanh. Spam skill tự bạo là thôi rồi. :))

Scroll to Top