Viễn Cổ Thiên Đạo, theo truyền thuyết là một trong những lực lượng chiến thắng trong trận chiến Tiên-Thần từ thời xa xưa.
Chúng được hình thành bằng phương pháp vô thượng và mang theo sứ mệnh trấn áp cùng thủ hộ thế giới này.
Chúng trấn áp Hoàng Thiên, phong ấn những điều cấm kỵ và tạo ra một môi trường thích hợp cho tu hành, bảo vệ tu sĩ và giúp họ phát triển mạnh mẽ.
Mỗi một pho tượng Viễn Cổ Thiên Đạo đều có lịch sử lâu đời, mang theo truyền thuyết thần thoại riêng và sở hữu sức mạnh khủng khiếp.
Vào thời đó, chúng đã hóa thành pháp tắc và giao phó quy tắc của Vọng Cổ Đại Lục, tạo điều kiện cho tu sĩ tại đây sinh sống và phát triển, từ đời này sang đời khác, dần dần trở thành chủ nhân của thế giới này.
Trải qua vô số năm, dưới sự bảo vệ của Viễn Cổ Thiên Đạo, Vọng Cổ Đại Lục đã phát triển ra hàng loạt tộc quần, trở thành một vùng đất phồn vinh với vô số chủng tộc.
Mỗi một vị Cổ Hoàng từng nhất thống Vọng Cổ Đại Lục, trên thực tế đều nhận được sự tán thành của Viễn Cổ Thiên Đạo.
Theo một cách nào đó, chín mươi chín pho tượng Viễn Cổ Thiên Đạo chính là những thủ hộ giả vĩ đại của Vọng Cổ Đại Lục.
Dù năm tháng có trôi qua, các triều đại có thể đổi thay, tộc quần có thể thịnh suy, nhưng chín mươi chín pho tượng Viễn Cổ Thiên Đạo vẫn trường tồn, chứng kiến sự phát triển của Vọng Cổ Đại Lục qua nhiều thời đại.
Tuy nhiên, đôi khi cũng xuất hiện những sự kiện Thiên Nộ.
Ví dụ như Cổ Linh Hoàng, người từng thống nhất toàn bộ Vọng Cổ Đại Lục, đã vì tuổi già mà trở nên điên cuồng, tìm cách đoạt lấy Viễn Cổ Thiên Đạo để trở nên bất tử.
Kết quả, chín mươi chín pho tượng Viễn Cổ Thiên Đạo giáng lâm và trấn áp hắn, khiến cả triều đại của Cổ Linh Hoàng sụp đổ, tộc Cổ Linh bị nguyền rủa và bản thân Cổ Linh Hoàng phải trả một cái giá nặng nề.
Qua sự việc này có thể thấy rõ tầm quan trọng của Viễn Cổ Thiên Đạo đối với toàn bộ Vọng Cổ Đại Lục.
Tuy nhiên, khi Thần Linh Tàn Diện xuất hiện, mọi thứ bắt đầu thay đổi.
Tàn Diện bao trùm lên Thiên Đạo, là một dấu hiệu của cuộc đối kháng giữa Tiên và Thần một lần nữa.
Kết cục là, dù Viễn Cổ Thiên Đạo vẫn còn tồn tại nhưng đã bị suy yếu nghiêm trọng, không còn uy lực như trước.
Toàn bộ Vọng Cổ Đại Lục chìm vào sự xâm lược của những dị chất và hạo kiếp.
Tàn Diện đã thay đổi mọi thứ, sinh linh rơi vào hoảng loạn, chỉ có Viễn Cổ Thiên Đạo vẫn còn tranh đấu, miễn cưỡng giữ vững sứ mệnh của mình, nhưng không thể thoát khỏi vận mệnh bị xâm nhập và suy yếu.
Đó cũng là lý do vì sao Lý Tự Hóa, dù có năng lực triệu hoán Thiên Đạo, vẫn phải chết trận.
Thiên Đạo… đã suy yếu.
Nhưng hôm nay lại khác.
Mặc dù chín mươi chín pho tượng Viễn Cổ Thiên Đạo đã yếu hơn rất nhiều so với khi Lý Tự Hóa triệu hoán trước đây, nhưng đối thủ của Xích Mẫu giờ đây không chỉ có một mình Lý Tự Hóa.
Nguyệt Viêm Thượng Thần đã gia nhập, Tinh Viêm Thượng Thần xuất hiện, và Cổ Linh Hoàng cũng đã lộ diện, phối hợp cùng sức mạnh của Lý Tự Hóa, khiến cho Xích Mẫu lần đầu tiên đối mặt với một nguy cơ sinh tử hiếm thấy.
Xích Mẫu đích thực là một thần linh cường hãn, đã từng nuốt chửng ba Thượng Thần và là một trong những thần linh hiếm hoi không ẩn nấp mà thường xuyên xuất hiện trên Vọng Cổ Đại Lục.
Thần Linh thường không muốn lộ diện vì giữa họ luôn tồn tại sự cắn nuốt lẫn nhau.
Nhưng Xích Mẫu, nhờ sức mạnh vượt trội, đã có thể bỏ qua nguy hiểm này.
Tuy nhiên, hắn không phải là vô địch.
Nếu gặp nhiều Thần Linh liên thủ, hắn vẫn có thể bị nguy hiểm.
Chỉ có điều, khả năng các Thần Linh hợp tác với nhau là vô cùng nhỏ bé.
Nhưng hôm nay, điều không tưởng đó lại xảy ra trước mắt hắn.
Giờ phút này, với hai tôn Thượng Thần, một Cổ Hoàng không còn đỉnh cao và một Chúa Tể đang ở trạng thái toàn thịnh vây công, Xích Mẫu đã rơi vào thế hạ phong.
Và khi Viễn Cổ Thiên Đạo giáng lâm, điều này chính là chí mạng đối với hắn.
Đặc biệt là… số lượng Thiên Đạo không đúng!
Điều này không chỉ Xích Mẫu phát hiện, mà Lý Tự Hóa, hai vị Thượng Thần và Cổ Linh Hoàng cũng nhận ra.
Cổ Linh Hoàng thậm chí còn kinh ngạc hơn ai hết.
Hắn hiểu rõ nhất về Viễn Cổ Thiên Đạo, vì vậy, ngay lập tức hắn phát hiện rằng số lượng Thiên Đạo đã nhiều hơn một tôn!
“Một trăm?”
Cổ Linh Hoàng kinh ngạc, cùng lúc đó, đám người Thế Tử trên mặt đất tại Nguyệt Cung cũng chấn động tâm thần.
Bọn họ biết rất rõ rằng Viễn Cổ Thiên Đạo chỉ có chín mươi chín tôn, không thể nào nhớ sai được.
Nhưng hiện tại, trước mắt họ, đã xuất hiện một trăm pho tượng Viễn Cổ Thiên Đạo!
Tôn Viễn Cổ Thiên Đạo cuối cùng xuất hiện có hình thái của một đứa trẻ, da màu xanh, thân thể tràn ngập những ấn ký cổ xưa, và những gai nhọn mọc dài trên cơ thể, đặc biệt là đôi tay giống như móng vuốt khiến người ta cảm thấy hàn ý khi nhìn vào.
Tuy nhiên, đứa trẻ này vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành.
Nó di chuyển chậm chạp và dường như có vấn đề với cảm giác phương hướng, không thể giống như những Viễn Cổ Thiên Đạo khác, đáp ứng chính xác lời triệu hoán của Lý Tự Hóa và định vị đúng chỗ giáng lâm.
Dường như, tôn Viễn Cổ Thiên Đạo này vẫn đang trong giấc ngủ say, nhưng vì sự triệu hoán của Lý Tự Hóa, bản năng đã thúc đẩy nó tỉnh giấc và bắt đầu bò về phía trước một cách mơ màng, dựa vào trực giác.
Thế nhưng, vì cảm giác phương hướng bị khuyết thiếu, mỗi khi nó tiến gần tới nơi cần đến, nó lại bất ngờ trượt ra khỏi vị trí, thậm chí xuất hiện ở những khoảng thời gian không gian xa hơn, rồi không tiếp tục tiến lại gần.
Cảnh tượng này khiến đám người Thế Tử cảm thấy mơ hồ, không thể hiểu nổi.
Còn Hứa Thanh và Đội trưởng, mặc dù đã gọi “nhi tử”, nhưng ít người có thể liên tưởng tới việc một tôn Viễn Cổ Thiên Đạo lại liên quan đến “nhi tử”.
Hầu như không ai có thể tin tưởng vào điều này ngay lập tức.
Cùng lúc đó, chín mươi chín tôn Viễn Cổ Thiên Đạo đầu tiên đã bắt đầu trấn áp.
Hình ảnh của chúng nhanh chóng dung nhập vào bức tranh trừu tượng trên trời, sử dụng phương thức mà ngay cả Hứa Thanh cũng không thể lý giải để trấn áp Xích Mẫu.
Ngay lập tức, màu đỏ trong bức tranh bắt đầu tan vỡ, dần dần trở nên ảm đạm, và tiếng kêu thê lương vang vọng, như xuyên thấu thời không, quấn quanh không gian.
Truy cập maivangtet.vn để đọc trọn bộ...
Trong khi cuộc chiến đang diễn ra, đứa trẻ khổng lồ lại dần đi xa.
Hứa Thanh và Đội trưởng, khi nhìn thấy cảnh đứa trẻ đang bò xa dần, cả hai người đều thở dồn dập.
Đội trưởng không kìm được mà hét lên một tiếng.
“Nhi tử, bố ở đây a!”
Nói rồi, hắn kéo Hứa Thanh lại, ra hiệu cho hắn nhanh chóng gọi theo.
Hứa Thanh không chút do dự, lập tức truyền Thần Niệm.
“Ta ở chỗ này!”
Ngay khi hai người gọi, cuộc chiến trong bức tranh vẫn tiếp diễn, nhưng đứa trẻ khổng lồ trên bầu trời đột ngột dừng lại.
Nó cố gắng mở mắt, đầu ngẩng lên và đôi tai nhúc nhích, biểu hiện đầy vẻ mơ màng.
Thấy vậy, Đội trưởng trong mắt hưng phấn, tiếp tục hét lớn, Hứa Thanh cũng không ngừng tràn ra Thần Niệm để gọi.
Chẳng mấy chốc, sự mơ màng trên khuôn mặt đứa trẻ khổng lồ dần bị thay thế bởi niềm vui, giống như nó vừa nhận ra và xác nhận giọng nói của người thân.
Nó nhanh chóng xoay người, hướng về phía Hứa Thanh và Đội trưởng, bò nhanh về phía họ.
Sau khi xác định được phương hướng và cảm nhận được sự hiện diện của người thân, đứa trẻ bộc phát sức mạnh, khiến thiên địa biến sắc, gió giục mây vần, xuất hiện trên Hồng Nguyệt tinh thần, tiến vào bầu trời Nguyệt Cung.
Khi đến nơi, nó quay đầu nhìn Hứa Thanh và Đội trưởng, miệng phát ra những tiếng ê a như trẻ con.
Tiếng phát ra hóa thành tiếng sấm vang trời, khiến Hứa Thanh và Đội trưởng phun ra máu tươi.
Ngay sau đó, đứa trẻ dùng sức, đứng thẳng lên giống như một người khổng lồ, lảo đảo bước về phía Hứa Thanh và Đội trưởng, dường như muốn ôm lấy họ.
Tuy nhiên, khi nó vừa tiến đến gần, một làn sóng dao động khủng bố bùng phát từ cơ thể nó, hình thành một cơn bão táp như muốn hủy diệt thiên địa, buộc Hứa Thanh và Đội trưởng phải lùi bước.
Ngay cả đám người Thế Tử cũng hoảng sợ, vội vàng rút lui.
Một khi đứa trẻ tới gần, hậu quả sẽ vô cùng đáng sợ đối với tất cả mọi người.
Nhìn thấy tình thế như vậy, Đội trưởng vội vàng hét lớn:
“Con trai, đừng tới đây!
Có nữ nhân xấu ở đây, con hãy đi đánh nữ nhân xấu!
Nữ nhân màu đỏ, đó là nữ nhân xấu!”
Đứa trẻ dừng bước, ngơ ngác nhìn Hứa Thanh và Đội trưởng, khuôn mặt biểu lộ vẻ uất ức, còn có chút mờ mịt.
Nó định tiếp tục phát ra tiếng ê a, nhưng đúng lúc này, âm thanh thê lương của Xích Mẫu vang lên, xuyên thấu thời không và truyền từ bức tranh trừu tượng.
Tiếng thét này khiến đám người Thế Tử xuất hiện dấu hiệu tan vỡ trên thân thể.
Đội trưởng cũng chịu không nổi, thân thể nổ tung, biến thành một con Nhuyễn Trùng, không thể khôi phục hình dáng.
Mặc dù Hứa Thanh có Thần Linh thân hình, nhưng dưới âm thanh bén nhọn ấy, nửa cơ thể của hắn cũng trở thành tro bụi.
Mặc dù tử sắc thủy tinh đã kịp thời khôi phục thân thể, nhưng nỗi đau dữ dội lan khắp cơ thể, khiến hắn vô cùng thống khổ.
Cảnh tượng này rơi vào mắt đứa trẻ khổng lồ, thân thể nó lập tức run rẩy, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập phẫn nộ.
Rõ ràng việc Hứa Thanh và Đội trưởng bị thương đã khiến nó bùng nổ cơn thịnh nộ kinh thiên.
Nó đột ngột quay đầu, gắt gao nhìn chằm chằm vào màu đỏ trong vòng xoáy, miệng phát ra tiếng thê lương ê a, rồi lao thẳng về phía đó.
Chỉ trong chớp mắt, nó đã đến gần và dung nhập vào bức tranh trừu tượng.
Sự gia nhập của đứa trẻ khiến tình trạng của Xích Mẫu trở nên tồi tệ hơn.
Nguyệt Viêm Thượng Thần, Tinh Viêm Thượng Thần và Cổ Linh Hoàng nhanh chóng nắm bắt cơ hội, triển khai thần nguyên của họ.
Bằng phương thức mà Hứa Thanh không thể hiểu, họ khiến bức tranh trừu tượng hoàn toàn bất động!
Không chỉ bức tranh, mà toàn bộ Nguyệt Cung, các quy tắc, pháp tắc và thời không xung quanh đều bị đóng băng, như bị phong ấn lại.
Thời gian dường như biến mất, không thể xác định được bao lâu đã trôi qua.
Có thể là một khoảnh khắc, cũng có thể là một đời, nhưng ngay sau đó, trên bầu trời, bức tranh trừu tượng bắt đầu xuất hiện những khe nứt.
Những khe nứt lan tràn khắp bức tranh, và tất cả đều xuất hiện trên màu đỏ.
Màu đỏ… đang tan vỡ!
Cuối cùng, bức tranh trừu tượng im lặng tan biến, tất cả màu đỏ trong đó trong chớp mắt hôi phi yên diệt, biến mất không để lại dấu vết!
Một luồng bi thương nồng đậm lan tràn khắp Nguyệt Cung, khuếch tán ra khắp Hồng Nguyệt tinh thần và thậm chí còn lan ra cả Tế Nguyệt đại vực, tác động tới các Thần Linh và những sinh vật mang Thần Tính đang ẩn nấp.
Đó là dấu hiệu của sự sụp đổ của một Thần Linh!
Một vị Thần đã vẫn lạc.
Nỗi bi ai lớn nhất không phải chỉ ở Hồng Nguyệt tinh thần, mà còn tại Cửu U.
Ngay khi vị Thần lâm tử, tại nơi Cửu U chi địa, tiếng kêu rên vang vọng khắp nơi.
Cửu U chấn động, vong hồn đại loạn, âm thanh khóc thảm như những cơn bão dữ dội, gào thét giữa không gian vô tận.
Cảm ơn bạn Nguyễn Đăng Thúy Quyên donate cho team 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

Ha ha, mau tới cứu ta
Khả năng Nhị Ngưu là Thần Minh Tối Sơ đầu tiên sáng tạo ra 36 Hoàng Thiên Tinh Hoàn, tự phong ấn tu vi ở Quang Âm Chi Ngoại mà chuyển sinh xuống Đệ Cửu Tinh Hoàn, còn Bán Bộ Thần Minh Thượng Hoang chính là Hứa Thanh và Tử Thanh, Tử Thanh về sau khả năng thành toàn cho Hứa Thanh đột phá Thần Minh, cùng Nhị Ngưu siêu thoát 36 Tinh Hoàn, tiến nhập cuộc phiêu lưu mới bên ngoài thời gian (Quang Âm Chi Ngoại)
:))))
Thượng hành có 36 tinh hoàn trong đó tinh hoàn thứ 9 do Hoàng Thiên thần tộc cai trị nên được gọi là Hoàng Thiên Tinh Hoàng chứ làm gì có 36 Hoàng Thiên Tinh Hoàn
nghe hợp lý v
hay quá tiếp đi ad ơi không hổ đọc ngày đọc đêm
Hôm nay, chưa thấy có đạo hữu ạ.
Nhà đầu tư mới Trần Ngọc Lưu 😉
Móm nữa rồi
ko móm, ko móm, chuẩn bị tiếp chiêu 1 chương ạ!
Khúc qua đệ ngũ tình đẩy nhanh quá, bắt đầu giống mấy bộ trước rồi