Thân thể cao vượt vạn ức kílômét, lực lượng lại tinh khiết gấp trăm lần, nhu cầu năng lượng tự nhiên vô cùng khổng lồ. Trải qua gần một thế kỷ, thân thể mới có thể trưởng thành đến cực hạn, cũng là điều hết sức bình thường. Đây chính là kết quả của việc Ma La Tát toàn diện đột phá, hiệu suất hấp thu thiên địa năng lượng tăng lên rất nhiều.
Tương lai của La Phong cũng như vậy. Dù có lĩnh ngộ được Hỗn Độn pháp tắc, thì việc để thần thể trưởng thành đến cực hạn cũng cần một khoảng thời gian dài dằng dặc.
“Từng bước từng bước tiến lên, không cần vội vàng.” La Phong khẽ nói.
Ưu thế của sinh mạng thể hoàn mỹ quả thực vô cùng to lớn. Mà hiện tại, Ma La Tát mới chỉ là Giới Thú tầng thứ Hỗn Độn Cảnh. Nếu như tiến lên đến Thần Vương tầng thứ thì sẽ đáng sợ đến mức nào? Chỉ sợ một lần hô hấp, toàn bộ Hỗ Dương Thành sẽ bị hủy diệt tan tành.
Khó trách đỉnh phong Giới Thú ở Khởi Nguyên đại lục lại có lực uy hiếp cường đại đến thế, đến mức khiến cho Thiên Mộc Quốc chỉ trong một lần hành động đã trở thành nhất lưu quốc gia.
Chính vì sợ hãi đỉnh phong Giới Thú, nên khắp nơi trên Khởi Nguyên đại lục mới chủ trương diệt sát toàn bộ Giới Thú còn nhỏ yếu, tuyệt đối không để cho chúng có cơ hội trưởng thành.
“Cho dù đã thành Hỗn Độn Cảnh, ra khỏi Tinh Thần Tháp, ngươi cũng tuyệt đối không được để lộ bất kỳ thủ đoạn nào liên quan đến Giới Thú.” La Phong căn dặn.
“Xin yên tâm, chủ nhân, ta hiểu.” Ma La Tát gật đầu. Hắn hiểu càng nhiều, càng rõ Khởi Nguyên đại lục sâu không lường được đến mức nào.
Hiện tại mục tiêu của hắn chính là vị Giới Thú kia thuộc về Thiên Mộc Quốc.
Hắn muốn học theo vị tiền bối đó! Lặng lẽ cường đại đến tận cùng!
May mắn là chủ nhân của hắn cũng là sinh mạng thể hoàn mỹ, tương lai nếu hai người liên thủ, hắn tin chắc sẽ còn mạnh hơn cả sự kết hợp giữa Tử Mộc Thần Vương và Giới Thú của Thiên Mộc Quốc.
“Chủ nhân, trước khi Huyết Vân chết, huyết mạch của hắn đã triệt để thuế biến.” Ma La Tát giải thích, “Khi ta hấp thu thần thể của hắn, cũng lĩnh ngộ được thêm rất nhiều huyền diệu của Hủy Diệt bản nguyên. Ta có thể hiện ra cho chủ nhân xem?”
“Được.” La Phong gật đầu, “Hiện ra đi.”
Dù là Hủy Diệt Luyện Tâm Pháp hay sinh diệt kết hợp, La Phong đều vô cùng xem trọng Hủy Diệt bản nguyên.
Ma La Tát khẽ động một niệm, phía trước hắn lập tức hiện ra một mảnh mênh mông huyền diệu thuộc về Hủy Diệt bản nguyên. Đã từng quan sát hoàn chỉnh “Sinh Mệnh bản nguyên đại đạo”, giờ nhìn đến Hủy Diệt bản nguyên, La Phong đã có thể bình thản quan sát.
Dù sao xét về uy thế hay tầng thứ, phần hiện ra này của Ma La Tát vẫn yếu hơn rất nhiều.
“Ừm?” La Phong chỉ thoáng nhìn, lập tức đắm chìm vào.
Huyền diệu Hủy Diệt bản nguyên mà Ma La Tát hiện ra tuy không nhiều, nhưng lại bao hàm trọn vẹn Hỗn Độn pháp tắc, đồng thời cũng chứa đựng một số tầng cạn của Hủy Diệt bản nguyên ảo diệu. Những tầng cạn ấy, chính là thứ Ma La Tát tự nhiên lĩnh ngộ được sau khi tiến vào Hỗn Độn Cảnh, đã vượt xa cảnh giới hiện tại của La Phong.
Đừng nhìn “Sinh Mệnh bản nguyên đại đạo” hoàn chỉnh như thế, nhưng do cảnh giới La Phong còn thấp, nên hắn buộc phải lựa chọn kỹ lưỡng từng chút một khi hấp thu, nếu không sẽ rất dễ bị ô nhiễm, khiến con đường tu hành bị bóp méo.
Còn Hủy Diệt bản nguyên mà Ma La Tát hiện ra tuy yếu, nhưng lại vượt trội hơn La Phong một tầng lớn, lại vô cùng thích hợp để hắn lĩnh ngộ!
Không cần chọn lọc, có thể toàn tâm toàn ý lĩnh ngộ! Cũng không cần lo lắng sẽ bị méo mó nhận thức.
“Ma La Tát, ngươi tiến bộ rất lớn. So với trước kia hiện ra Hủy Diệt bản nguyên ảo diệu mạnh hơn rất nhiều.” La Phong vừa lĩnh ngộ, vừa tán thưởng một câu.
“Ta đã là Hỗn Độn Cảnh, đối với Hủy Diệt bản nguyên lĩnh ngộ tự nhiên sâu sắc hơn.” Ma La Tát toàn tâm hiện ra những gì mình đã lĩnh ngộ về Hủy Diệt bản nguyên, trong lòng cũng hy vọng chủ nhân mình mau chóng trưởng thành.
La Phong lĩnh hội một ngày, liền đứng dậy: “Ma La Tát, ngươi cứ tiếp tục tu hành chậm rãi.”
“Mới một ngày thôi mà, không xem nữa sao?” Ma La Tát cảm thấy thời gian một ngày quá ngắn, trước đây thường lĩnh ngộ đến mấy chục ngày, thậm chí còn lâu hơn nữa cũng là chuyện thường.
“Tạm thời không cần.” La Phong đã quay lại tầng không gian ban đầu trong Tinh Thần Tháp.
…
La Phong ngồi xếp bằng. Hắn chỉ quan sát Hủy Diệt bản nguyên trong một ngày liền dừng lại, bởi vì trong đầu hắn đột nhiên lóe lên một tia linh quang.
“Hủy Diệt bản nguyên… Sinh Mệnh bản nguyên…” La Phong đã nhiều lần quan sát Sinh Mệnh bản nguyên đại đạo, giờ lại tiếp xúc với rất nhiều tin tức từ Hủy Diệt bản nguyên, cảm ngộ của hai đại đạo tự nhiên lẫn nhau xác minh lẫn nhau.
Ngày nối tiếp ngày trôi qua.
Cảm ngộ chưa đạt đến dung hợp, nhưng tia linh quang trong đầu La Phong lại ngày càng rõ ràng.
Con đường tu hành vốn tràn ngập vô hạn khả năng, cũng đồng thời tràn ngập vô vàn cám dỗ! Có thể chỉ vì một cơ duyên nho nhỏ, liền bị dẫn dắt sang một con đường hoàn toàn khác. Cũng có thể bị vây trong bình cảnh, cả đời không cách nào đột phá.
Con đường tu hành, chính là trong màn sương mê vụ mà tiến lên!
Lầm đường đi lạc, bản thân cũng không hề hay biết.
“Ta hiểu rồi.” La Phong lờ mờ nhìn thấy, trong mê vụ của con đường tu hành, hiện lên một con đường mơ hồ.
Sinh Mệnh bản nguyên đại đạo, Hủy Diệt bản nguyên đại đạo vốn là hai con đường hoàn toàn khác nhau, thế nhưng La Phong lại nắm bắt được một tia liên hệ giữa hai bên, từ đó hình thành nên một con đường mơ hồ.
Con đường này, chắc chắn sẽ vô cùng gian nan.
Bởi vì muốn dung hợp hai đại bản nguyên đại đạo, chỉ nghĩ thôi đã thấy khó khăn đến nhường nào.
“Sinh mệnh và hủy diệt, vốn nên là một thể!” La Phong khẽ nói. Hắn ngồi trong Tinh Thần Tháp, nhẹ giọng nói ra câu ấy, trong lời nói lại ẩn chứa quyết tâm kiên định vô cùng. Hắn từ tận sâu trong tâm khảm mình tin tưởng vào điều đó.
“Không có sinh mệnh, tất cả đều là tử vật. Vậy thì hủy diệt còn có ý nghĩa gì?”
“Có khái niệm sinh mệnh, thì khái niệm hủy diệt mới có ý nghĩa.”
“Ta là sinh mệnh, bản thân càng cường đại, lực lượng hủy diệt của ta mới có thể càng thêm khủng bố. Sinh và diệt, vốn nên là tương trợ lẫn nhau!”
Giờ khắc này, La Phong cảm thấy rằng, thuần túy theo đuổi Sinh Mệnh bản nguyên là quá yếu ớt, thiếu đi sát phạt chi khí, không thể tạo thành uy hiếp thực sự—như thế thì bảo vệ sinh mệnh bằng cách nào?
Mà nếu chỉ theo Hủy Diệt bản nguyên, con đường đó lại quá cực đoan.
Một lòng hướng đến hủy diệt, như đám Giới Thú, tất nhiên sẽ bị các thế lực chặn giết khắp nơi!
Bạn đang đọc truyện tại maivangtet.vn. Chúc vui vẻ!!!
Giống như đầu Giới Thú thuộc Thiên Mộc Quốc kia có chủ nhân, không còn một lòng theo đuổi hủy diệt, bởi vậy các thế lực trên Khởi Nguyên đại lục mới có thể dễ dàng chấp nhận sự tồn tại của nó.
“Thuần túy hủy diệt là không thể được. Cho dù ta bước lên con đường hủy diệt, cũng là bởi vì trong lòng ta có điều để bảo vệ, là vì sinh mệnh.”
“Hủy diệt, là vì sinh mệnh.”
“Ít nhất, đối với ta là như thế.”
La Phong cảm nhận rõ ràng rằng sinh mệnh và hủy diệt hoàn toàn có thể dung hợp, tạo nên một con đường kết hợp hai đại bản nguyên đại đạo. Những lĩnh ngộ khi trực diện “Sinh Mệnh bản nguyên đại đạo”, kết hợp với những hiểu biết khi quan sát Hủy Diệt bản nguyên từ Ma La Tát hiện ra, tự nhiên mà vậy kết nối với nhau.
Theo dòng cảm ngộ tuôn trào trong tâm trí, La Phong cảm thấy cả linh hồn tràn ngập niềm vui sướng.
Ở quê nhà Địa Cầu từng có câu cổ ngữ: đã thấu ngộ chân lý, chiều nay có chết cũng cam lòng.
Khi nhìn rõ được con đường bản thân phải đi, niềm vui sướng ấy tựa như tràn ngập toàn bộ linh hồn.
Đó chính là con đường mà nội tâm hắn khao khát, cũng là con đường mà hắn muốn bước lên từ sâu thẳm tâm linh.
“Con đường mà ta muốn đi, chính là con đường dung hợp Sinh Mệnh bản nguyên và Hủy Diệt bản nguyên—có thể gọi là ‘Sinh Diệt chi đạo’. Hy vọng một ngày nào đó, ta có tư cách xưng tụng nó là ‘Sinh Diệt đại đạo’.” La Phong thầm nghĩ.
Vô vàn cảm ngộ dâng trào trong lòng khiến hắn tự nhiên vươn tay, ngón tay nhẹ nhàng vạch một cái trong hư không, khiến cả không gian Tinh Thần Tháp hiện ra một vết rách không gian rõ ràng bằng mắt thường.
Một vạch ấy!
Tựa như đầu bếp róc thịt trâu, là một đao sắc bén giải phẫu hư không.
Lại tựa như cây bút của họa sĩ, vẽ nên một nét bút trong thiên địa, khắc một đường dấu tích vào hư không.
Nó ẩn chứa một loại sắc bén vô cùng đáng sợ. Dù La Phong không hề thiêu đốt thần thể, chỉ dùng một ngón tay nhẹ nhàng vạch một cái, lại có thể sánh ngang một đao toàn lực thiêu đốt thần lực lúc đối chiến Huyết Vân.
Nó cũng ẩn chứa ý chí tâm linh của La Phong—con đường tu hành của hắn, điều để ý nhất chính là những thứ hắn muốn bảo vệ: người nhà, tộc quần.
Kể từ khi tiến vào Khởi Nguyên đại lục, La Phong luôn cẩn trọng từng bước. Bởi nếu hắn chết đi, không có hắn, tiểu vũ trụ nơi quê hương với vô số nhân loại sẽ không thể tồn tại. Không có hắn, người nhà hắn sẽ ra sao? Vận mệnh tộc nhân nhân loại sẽ đi về đâu?
Nguyên Tổ dù có thiên phú, nhưng sau khi tiến vào Khởi Nguyên đại lục đến nay vẫn chưa thành Vĩnh Hằng Chân Thần. Đủ để thấy rằng thiên phú và thực lực cá nhân vẫn có khoảng cách rất lớn.
Muốn bảo vệ người thân và tộc nhân, phương pháp tốt nhất là dựa vào chính mình.
“Đây là con đường của ta.” La Phong nhìn vết rách giữa không trung.
Trong lòng hắn vô cùng hoan hỉ, bởi vì hắn đã tìm thấy con đường của chính mình.
Rất nhiều người tu hành, khi thực lực tăng lên, đều sẽ lựa chọn một loại bản nguyên đại đạo để chuyên chú tu luyện.
Nhưng La Phong, trước cả khi thành Hỗn Độn Cảnh, đã từ nội tâm phát ra lựa chọn một con đường dung hợp hai đại đạo. Trong lòng hắn luôn cảm thấy rằng “thuần túy Hủy Diệt bản nguyên” hay “thuần túy Sinh Mệnh bản nguyên” đều không phù hợp với bản tâm mình.
“Chiêu này, nếu luận về cảnh giới, thì đã đạt đến cấp độ Hỗn Độn Cảnh chiêu số, là chiêu số đầu tiên mà ta tự mình ngộ ra sau khi hiểu được Hỗn Độn chi đạo.” La Phong tiện tay lại vạch thêm một cái, khiến không gian vốn ổn định của Tinh Thần Tháp cũng xuất hiện vết tích không gian, “Chiêu này gọi là ‘Luyện Tâm’. Con đường tu hành đầy gian khổ, hy vọng sau muôn vàn trui rèn, ta vẫn có thể giữ vững sơ tâm.”
La Phong cũng tự nhắc nhở bản thân.
Bởi vì hắn từng gặp không ít cường giả, theo thời gian tu luyện, ngay cả bản thân cũng thay đổi. Ở Nguyên Thủy vũ trụ đã có rất nhiều người như thế. Tại Khởi Nguyên đại lục cũng không thiếu, như Huyết Vân—từng có tình nghĩa chân thành với bằng hữu, cuối cùng cũng sẵn sàng hi sinh tất cả chỉ vì cường đại hơn.
“Tu hành, cũng là tu tâm.” La Phong khoanh chân ngồi xuống, lại bắt đầu chuyên chú vào tu hành.
Cảm ngộ từ Sinh Mệnh bản nguyên và Hủy Diệt bản nguyên vẫn đang dần dần dung hợp, La Phong hiểu rất rõ, hiện tại hắn vẫn còn yếu, cần một lòng một dạ từng bước tiến lên.
Xét riêng về cảnh giới, dù chỉ mới ngộ ra một chiêu số thuộc cấp độ Hỗn Độn Cảnh, hắn vẫn còn khoảng cách so với Huyết Vân trước kia.
Tầng chín chi đài, bắt đầu từ một nắm đất.
Vạn lý hành trình, khởi đầu dưới chân.
…
Phủ thành chủ Hỗ Dương Thành, một nữ tử mặc chiến giáp, tóc tết thành mấy trăm bím, dẫn theo chúng hộ vệ tiến vào. Năm đại gia tộc thủ lĩnh trong phủ thành chủ cùng nhau cung kính ra nghênh đón.
“Điện hạ.” Năm vị thủ lĩnh cung kính hành lễ với nữ tử mặc giáp.
Nữ tử mặc giáp đứng yên, quanh thân mơ hồ có sóng nước gợn lên, một loại uy thế vô hình vô cùng khủng bố bao phủ quanh nàng.
Nàng chính là một trong ba mươi lăm nữ nhi của Ngu Quốc quốc chủ—‘Ngu Thủy Thiên Dụ’, người được xem là cực kỳ ưu tú trong các con cái của quốc chủ Ngu Quốc.
Nữ tử mặc giáp cười ha ha, tiếng cười sảng khoái: “Ta nghe phụ vương nói, Hỗ Dương Thành xuất hiện một Vĩnh Hằng Chân Thần rất đáng gờm tên gọi La Hà, thực lực còn vượt qua cả Ung Hổ một bậc?”
Thành chủ Hỗ Dương cung kính đáp: “Thực lực của La Hà thần quân, trong hàng Vĩnh Hằng Chân Thần của Ngu Quốc, người có thể sánh vai với hắn có thể đếm trên đầu ngón tay. Mạnh hơn hắn, e rằng không có ai.”
“Vậy thì ta đến đúng lúc rồi.” Nữ tử mặc giáp hài lòng gật đầu, “Khó trách phụ vương hao tâm tổn sức an bài cho hắn một phần cơ duyên, nói không chừng hắn còn có thể trở thành sư huynh của ta.”
“Quốc chủ có ý định thu hắn làm đồ đệ?” Một trong ngũ đại gia tộc, thủ lĩnh họ Ngũ tên Ngũ Cừ Lâu mở miệng hỏi.
“Chuyện đâu có dễ dàng như vậy. Dù thiên phú có cao, cũng phải trải qua khảo nghiệm mới có hy vọng bái phụ vương làm sư phụ.” Nữ tử mặc giáp đáp, “Thôi được, các ngươi tranh thủ thời gian an bài, ta muốn lập tức gặp mặt vị La Hà thần quân kia.”
“Vâng, điện hạ.” Năm vị thủ lĩnh đồng loạt cung kính tuân mệnh.
Cảm ơn bạn Nguyễn Đăng Thúy Quyên donate cho team 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

Sorry lão ca. Hôm nay ta uống phải tiên tửu từ tinh hoa đất trời nên hơi loạn😁🤣
Hôm nay có bi nào để rít ko đạo hữu cà chua ơi
Cà Chua là tác giả nhé, còn ta là Tự Tại ko phải tác giả nha, các đạo hữu đừng nhầm lẫn. Nay chắc lão Cà bế quan truy tìm đại đạo rồi.
nay hông có à Bác Ad
tám phần làm móm rồi đạo hữu ạ
Các chú không biết a có biệt hiệu là Tên Điên ah. Dám kéo a về khu vực trận doanh các chú a tự nổ cho biết.
Quên mất La Phong có chiêu tự bạo. Năng lượng cực lớn + hồi phục siêu nhanh. Spam skill tự bạo là thôi rồi. :))
Tưởng chap tiếp theo là hồi sinh Cự Phủ + Người Thân Tọa Sơn Khách chứ
Ủa, tg chap hôm nay hồi sinh vài người chứ ? Đọc hụt hẫng vãi lòng
Từ từ chứ kk, chắc phải đánh nhau xong yên ổn r ms tới lúc hồi sinh