Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn về phía xa xa, nơi có Tử Viên tử khổng lồ, rồi bước đến gần.
Càng tiến lại gần, hình ảnh của Tử Viên tử càng hiện rõ trong mắt Hứa Thanh.
Ngọn lửa trên nó bùng cháy mãnh liệt, nhiệt độ cực cao làm vặn vẹo không gian xung quanh, đồng thời truyền đến một luồng dao động quen thuộc vào tâm thần Hứa Thanh.
Dao động này gồm hai phần: một phần đến từ ấn ký mà Hứa Thanh từng khắc trên Pháp Hạm.
Khi Pháp Hạm được nâng cấp thành Đại Dực, dù bị chia rẽ, nhưng vẫn là nền tảng của Đại Dực.
Phần dao động còn lại đến từ Viễn Cổ Thái Dương.
Hứa Thanh đã từng thời gian dài buộc chặt với Viễn Cổ Thái Dương tại Tế Nguyệt đại vực, giữa họ đã sớm thiết lập nên mối liên kết mật thiết.
Và lúc này, thông qua hai loại dao động này, Hứa Thanh không còn cảm thấy lạ lẫm với Tử Viên tử.
Chỉ cần hắn khắc lại ấn ký của mình, dung hợp hai luồng dao động này, thì sẽ có thể điều khiển Tử Viên tử theo ý muốn.
Cảm nhận được dao động, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người xung quanh, Hứa Thanh từng bước một tiến đến Tử Viên tử.
Đứng trước nó, hắn hít một hơi thật sâu, rồi thả ra thần thức, lan tỏa về phía Tử Viên tử.
Chẳng mấy chốc, thần thức của Hứa Thanh chạm vào Tử Viên tử mà không gặp phải bất kỳ trở ngại nào, nó trực tiếp hòa vào, rồi nhanh chóng khuếch tán ra.
Quá trình này kéo dài hơn mười nhịp thở, sau khi thần thức của Hứa Thanh hoàn toàn bao trùm Tử Viên tử, một âm thanh oanh long long vang lên từ bên trong khối Thái Dương khổng lồ này.
Giống như một con cự thú đang ngủ say, lúc này dần sống lại.
Ngọn lửa trên nó cũng bùng phát mãnh liệt, khí tức càng thêm kinh người, toàn bộ khối Tử Viên tử chấn động, cuối cùng từ từ bay lên, vượt qua cả Hứa Thanh, lơ lửng trên đầu hắn, trông như một Thái Dương thực thụ.
Hứa Thanh đứng phía dưới, tóc dài tung bay, vẻ ngoài tuấn lãng phi phàm.
Khí tức của hắn cũng hòa quyện với Tử Viên tử, tuy hai mà một, tạo ra một loại uy áp khiến mọi người xung quanh cảm thấy áp lực mạnh mẽ.
Cũng vào lúc này, tiếng đội trưởng vang lên.
“Cố lên Tiểu A Thanh, thời khắc kỳ tích sắp đến rồi.
Uy lực hiện tại của Tử Viên tử tuy không nhỏ, nhưng so với Thự Quang Chi Dương thực sự thì vẫn chưa bằng.”
“Thự Quang Chi Dương bùng nổ có thể ảnh hưởng đến nửa cái vực, còn Tử Viên tử nổ tung tối đa chỉ ảnh hưởng đến nửa cái châu.”
“Nhưng không sao, theo tính toán của ta, khi nó thành công dung hợp với huyết nhục của Xích Mẫu, uy lực sẽ tăng vọt chưa từng có.
Tuy nhiên, ta đề nghị chúng ta không nên thử ở đây, hãy chuyển đến chỗ khác, ví dụ như Thi Cấm?”
Đội trưởng liếm môi, hai mắt lộ ra ánh sáng mãnh liệt đầy cuồng loạn.
Trên thực tế, nếu không phải vì Tử Dương mang theo dao động của Hứa Thanh, chỉ có hắn mới có khả năng khống chế nó, thì đội trưởng đã sớm thử nghiệm rồi.
Hứa Thanh cúi đầu, nhìn đội trưởng một cái, trầm ngâm một lát, sau đó thân hình nhoáng một cái, xuất hiện trên đỉnh Tử Viên tử.
Một chiếc vương tọa hiện lên dưới thân, Hứa Thanh ngồi xuống, thần niệm tản ra.
Ngay lập tức, Tử Viên tử phát ra tiếng nổ mạnh mẽ, như tiếng gào thét của thần linh, rồi lao vút về phía xa.
Tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã bay ra khỏi phạm vi Hải Thi đảo, đội trưởng cũng nhanh chóng tiến đến, vẻ mặt đầy mong chờ khi đứng bên cạnh Hứa Thanh trên đỉnh Thái Dương.
Ngay sau đó, Tử Viên tử biến mất, chỉ để lại từng gợn sóng rung động khuếch tán trong không trung.
Khi Tử Viên tử xuất hiện lần nữa, nó đã ở trên bầu trời Thi Cấm.
Biển nước đen phía dưới, không thấy máu tươi, nhưng lại tràn ngập mùi máu tanh đậm đặc, cùng với những chất dị thường bốc lên, khiến mặt biển phủ đầy sương mù mỏng.
Ban đầu, sương mù che phủ cả bầu trời, nhưng rõ ràng Thi Cấm đã từng xảy ra điều gì đó, để lại ảnh hưởng sâu sắc đến vùng cấm địa này.
“Nơi này cũng khá thích hợp, Tiểu A Thanh, thử thả một khối lớn huyết nhục của Xích Mẫu xem sao.”
Đội trưởng nhìn xuống Thi Cấm, mắt sáng rực, điên cuồng càng thêm rõ ràng.
Hứa Thanh quay đầu nhìn đội trưởng, thản nhiên hỏi.
“Đại sư huynh, ngươi tích cực như vậy, phải chăng có ý đồ gì với Thi Cấm?”
Đội trưởng nghe vậy, lập tức nghiêm mặt, nghiêm túc trả lời.
“Tiểu sư đệ, sao ngươi lại nói vậy?
Ta là đại sư huynh của ngươi, tất nhiên đặc biệt quan tâm đến sự tăng trưởng chiến lực của ngươi.
Mỗi lần ngươi tiến bộ, ta còn coi trọng hơn cả chính mình thăng cấp.”
Hứa Thanh giữ gương mặt lạnh lùng, không tin lời nói của đội trưởng.
Hắn đoán được một phần tâm tư của đối phương, nên lúc này chỉ lặng lẽ nhìn chằm chằm, không nói lời nào.
Một lúc lâu sau, dưới ánh mắt của Hứa Thanh, đội trưởng cười gượng, hạ giọng nói.
“Tiểu A Thanh, Thi Cấm hiện giờ không có chủ, nơi này là chỗ thử nghiệm tốt nhất.
Nếu Tử Viên tử thực sự nổ tung, có lẽ sẽ phá hủy được sào huyệt của Thi Cấm Chi Chủ, khi còn sống tên này có vô số bảo tàng!”
“Tuy rằng Tử Viên tử tự bạo rất nguy hiểm, nhưng chuyện gì chẳng nguy hiểm, chẳng lẽ còn nguy hiểm hơn Xích Mẫu?
Đừng lo, nếu kiếp này kết thúc, ta sẽ phục sinh ngươi ở kiếp sau!”
Đội trưởng liếm môi, vỗ ngực.
“Hơn nữa, theo tính toán của ta, sau khi dung hợp với huyết nhục Xích Mẫu, Tử Viên tử chỉ có ba phần khả năng tự bạo, bảy phần còn lại sẽ thành công.”
“Ngươi thử nghĩ mà xem, một khi thành công, thứ này còn mạnh hơn cả Thự Quang Chi Dương.
Đến lúc đó chúng ta không cần tu hành nữa, chỉ cần mang theo thứ này, quét ngang vạn tộc.”
Đội trưởng càng nói càng hăng say.
“Tiểu A Thanh, liều một phen đi!”
Hứa Thanh nhíu mày, biết rõ đội trưởng rất cuồng loạn, và cũng hiểu đối phương muốn mạo hiểm, nhưng loại hành vi vô lý này, hắn cảm thấy mình không nên tham gia.
Đang định từ chối thì đội trưởng nhanh chóng lấy ra một khối huyết nhục của Xích Mẫu, bên trong còn có một viên ngọc giản màu vàng, tỏa ra dao động truyền tống.
Hứa Thanh nhìn qua.
Đội trưởng ho khan, lấy viên ngọc giản ra, ném cho Hứa Thanh.
“Đây là phát minh mới của ta.
Sau khi hấp thu Xích Mẫu Thần Nguyên, ngọc giản này có thể chống lại áp lực vị cách, thành công truyền tống, nên không phải lo lắng, chúng ta sẽ không chết được.”
Hứa Thanh trầm ngâm, nhìn viên ngọc giản, rồi lại nhìn Tử Viên tử, trong lòng dần dần nảy sinh sự mong chờ về việc dung hợp huyết nhục Xích Mẫu, trong mắt cũng từ từ hiện lên sự cuồng loạn giống như đội trưởng.
Sau một hồi đắn đo, trong mắt hắn lóe lên vẻ quyết đoán, tay phải giơ lên, từ lòng bàn tay xuất hiện một sợi tuyến tử sắc, rồi phất tay dung nhập vào ngọc giản truyền tống, dẫn đầu mở ra truyền tống.
Tu luyện đến nay, hắn đã đạt đến một mức độ nhất định, đủ khả năng phục sinh.
Truyện được dịch đầy đủ tại maivangtet.vn
Hứa Thanh lấy ra một khối lớn huyết nhục Xích Mẫu, to cỡ quả đấm.
Ngay khi khối thịt này xuất hiện, dị chất bùng phát, khiến thiên địa biến sắc, gió mây cuộn trào.
Đội trưởng lập tức chấn động tinh thần, bản năng lùi lại, đồng thời rút ra một viên ngọc giản truyền tống màu vàng khác, nắm chặt trong tay.
Hắn chú ý thấy Hứa Thanh dùng tử sắc tuyến trùng, liền nhanh chóng phân ra một con nhuyễn trùng màu lam và lập tức đưa đi.
Thấy đội trưởng đã chuẩn bị sẵn sàng, Hứa Thanh hít sâu một hơi, định dung nhập khối huyết nhục Xích Mẫu vào tử sắc Thái Dương.
Nhưng ngay lúc đó, một giọng nói lạnh lùng vang lên quanh họ.
“Hai ngươi đúng là biết cách tìm cái chết, cũng rất biết chọn chỗ.
Nơi này quả là một bảo địa phong thủy.”
“Rất thích hợp để làm mộ phần cho các ngươi.”
Đội trưởng trừng mắt, Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh, chỉ thấy thân ảnh của Cửu gia gia xuất hiện từ xa, từng bước tiến đến trước mặt Hứa Thanh, cúi xuống nhìn tử sắc Thái Dương, rồi khẽ gật đầu.
“Không tệ, vật này cộng thêm máu thịt Xích Mẫu, đủ tiễn đưa các ngươi đoạn đường.
Tỉ lệ thành công cơ bản là chín phần mười thất bại.
Dù các ngươi đã tách ra thần nguyên, nhưng việc bản thể bị tiêu diệt ngay lập tức liệu có thể sống lại hay không, phải xem số mệnh.”
“Nhưng ít ra, ngọc giản truyền tống của các ngươi có thể mang theo một ít di vật ra ngoài.
Ta thực sự khâm phục khả năng tự tìm đường chết của các ngươi.”
“Nào, có lời di ngôn gì không?”
Lão Cửu nhìn Hứa Thanh, rồi lại liếc mắt về phía Nhị Ngưu.
Hứa Thanh không nói gì, chỉ lặng lẽ thu hồi huyết nhục Xích Mẫu, bỏ qua ý định dung nhập ngay lập tức.
Hắn nhận ra rằng nếu tỷ lệ thất bại lớn như vậy, thì việc để tử sắc Thái Dương tự bạo nên được đặt ở một vị trí thích hợp hơn, mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất.
Không thể lãng phí cơ hội như thế.
Điều quan trọng nhất là phải giữ khoảng cách đủ an toàn, hoặc có thể di chuyển ra xa trước khi xảy ra vụ nổ.
Đội trưởng rụt đầu lại, trong lòng có chút không cam tâm, nhưng hắn cảm thấy lời của Cửu gia gia đáng tin cậy hơn suy đoán của mình.
Nếu khả năng thành công thực sự thấp đến vậy, thì việc mạo hiểm dường như không còn lợi ích gì.
Nghĩ đến đây, đội trưởng cười gượng, còn lão Cửu thì cười lạnh.
“Hai ngươi không muốn chết nữa hả?”
Hứa Thanh lắc đầu, đội trưởng cũng nhanh chóng lắc đầu theo.
Lão Cửu hừ lạnh một tiếng, bước vào hư không rồi biến mất.
Trên mặt biển chỉ còn lại Hứa Thanh và đội trưởng, cả hai nhìn nhau đầy lúng túng.
Đội trưởng thở dài, thấp giọng nói.
“Thật tiếc quá, sao ta lại có cảm giác như đang chuẩn bị bắn pháo hoa thì bị người lớn quát ngừng.
Nếu chúng ta thành công, chúng ta sẽ sở hữu uy lực đủ để hủy diệt cả một vực, đến lúc đó, ngay cả Nhân Hoàng cũng phải khách khí với chúng ta!”
“Không cam lòng chút nào.”
Hứa Thanh gật đầu, cũng có chút tiếc nuối.
Lúc này, hắn đưa tay nhấn vào tử sắc Thái Dương, lập tức Tử Viên tử thu nhỏ lại, hóa thành một viên cầu nhỏ rơi vào tay hắn, rồi hắn buộc nó lủng lẳng bên hông.
Sau đó, nhìn xung quanh một lượt, hắn truyền thần niệm đến Đội trưởng.
“Đại sư huynh đừng vội, chúng ta chuẩn bị kỹ lưỡng hơn, khi đã nắm chắc, lần sau lại thử!”
Đội trưởng nghe vậy gật đầu, khuôn mặt hiện lên vẻ nghiêm túc.
“Tiểu sư đệ nói đúng lắm.
Ta cũng nên chuẩn bị thật tốt.
Khi có cơ hội, chúng ta sẽ đi gặp vợ ta và tặng nàng một màn pháo hoa lớn!”
Nói xong, hắn ôm lấy cổ Hứa Thanh, rồi hai người cùng rời đi.
Giữa không trung, lão Cửu thở dài.
Hắn cảm thấy hai người này thật sự có thiên phú trong việc tìm đường chết.
Tuy nhiên, nghĩ đến việc vài năm trước bọn họ đã dám lấy tu vi Nguyên Anh để mưu đồ Xích Mẫu…
Hắn đột nhiên cảm thấy, mọi chuyện vẫn ổn.
Cùng lúc đó, trên chiến trường tại Hắc Linh đại vực, tộc Hắc Thiên đang lâm vào giai đoạn quyết định của cuộc chiến.
Thiên Lan Vương dẫn đầu đội quân dưới trướng, chém giết tộc Hắc Thiên, máu chảy thành sông.
Mỗi khi một đạo Tiên Thuật hạ xuống, từng sợi vong hồn lại bay lên.
Tộc Hắc Thiên liên tục bị đẩy lùi, cuối cùng co cụm lại ở một chỗ. Ở trung tâm là mười bảy tu sĩ mặc trường bào màu tím, họ đang hướng lên trời tế bái, thực hiện một nghi thức nào đó.
“Tân Nguyệt chủ ta, tiếp dẫn Vọng Cổ, chúng sinh bi thương, an hưởng lạc thổ.”
“Thân tế chủ ta, đời này không khổ, sớm chiều vi mạc, thân tủy bất hủ.”
“Tân Nguyệt chủ ta, đản tự Vọng Cổ, vạn vật chúng sinh, tôn kia Tử Chủ.”
“Hồn hiến chủ ta, bỉ ngạn hữu cố, nhạc du chi khúc, kiếp sau tái độ.”
Thiên Lan Vương, khí thế như cầu vồng, khi thấy cảnh tượng này liền cười lạnh.
“Triệu hồi Thần linh?
Thần linh các ngươi đang ngủ say, chắc chắn không quan tâm đến các ngươi.”
Dù nói vậy, trong lòng Thiên Lan Vương cũng có chút chấn động, vì hắn nghe ra trong lời cầu nguyện, vị thần mà họ đang triệu hồi không phải là Hồng Nguyệt Xích Mẫu, mà là một người khác, Tử Chủ, kẻ mà hắn chưa từng nghe nói đến.
Thiên Lan Vương nheo mắt lại, không muốn chần chừ, liền vung tay xông lên, theo sau là đội quân tu sĩ khổng lồ, định tiêu diệt đoàn quân Hắc Thiên Tộc trước mặt.
Nhưng đúng lúc này, bầu trời bỗng rực sáng, vốn là Thự Quang Chi Dương khuếch tán, đột nhiên biến thành một ngôi sao tử sắc khổng lồ.
Ngôi sao đó xuất hiện trên màn trời, mang theo uy áp kinh khủng, từ từ hạ xuống.
Cảm ơn bạn Nguyễn Đăng Thúy Quyên donate cho team 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

Ha ha, mau tới cứu ta
Khả năng Nhị Ngưu là Thần Minh Tối Sơ đầu tiên sáng tạo ra 36 Hoàng Thiên Tinh Hoàn, tự phong ấn tu vi ở Quang Âm Chi Ngoại mà chuyển sinh xuống Đệ Cửu Tinh Hoàn, còn Bán Bộ Thần Minh Thượng Hoang chính là Hứa Thanh và Tử Thanh, Tử Thanh về sau khả năng thành toàn cho Hứa Thanh đột phá Thần Minh, cùng Nhị Ngưu siêu thoát 36 Tinh Hoàn, tiến nhập cuộc phiêu lưu mới bên ngoài thời gian (Quang Âm Chi Ngoại)
:))))
Thượng hành có 36 tinh hoàn trong đó tinh hoàn thứ 9 do Hoàng Thiên thần tộc cai trị nên được gọi là Hoàng Thiên Tinh Hoàng chứ làm gì có 36 Hoàng Thiên Tinh Hoàn
nghe hợp lý v
hay quá tiếp đi ad ơi không hổ đọc ngày đọc đêm
Hôm nay, chưa thấy có đạo hữu ạ.
Nhà đầu tư mới Trần Ngọc Lưu 😉
Móm nữa rồi
ko móm, ko móm, chuẩn bị tiếp chiêu 1 chương ạ!
Khúc qua đệ ngũ tình đẩy nhanh quá, bắt đầu giống mấy bộ trước rồi