Hứa Thanh chìm trong suy nghĩ.
Hắn có một cảm giác mơ hồ rằng, khi càng có nhiều Thiên Kiêu của Nhân tộc cảm ngộ thành công, triệu hoán từ dãy núi trên Cổ Tinh càng trở nên mãnh liệt.
Nhưng hắn không thể xác định hoàn toàn, chỉ có thể lờ mờ cảm nhận rằng khi hào quang điềm lành tỏa sáng khắp Cổ Hoàng tinh, dường như chúng đang gia trì cho triệu hoán đó đến một mức độ nhất định.
Về nguyên nhân của điều này, Hứa Thanh không rõ, và hắn cũng không biết có gì ẩn giấu trong vùng núi non kia.
Nhưng có một điều hắn chắc chắn.
Thứ đó, nhất định không tầm thường.
Vì vậy, Hứa Thanh thử đáp lại triệu hoán đó, nhưng không có kết quả.
Điều này không phải vì vị trí của hắn không phù hợp, bởi hắn đã ở rất gần Cổ Hoàng tinh, mà nguyên nhân chính là lớp phong ấn bao phủ ngôi sao.
Nhân Hoàng chỉ mở ra tầng phong ấn bên ngoài của Cổ Hoàng tinh, nhưng dưới những tầng phong ấn đó, ngôi sao này dường như bị phong bế bởi một lớp vỏ cứng.
Lớp vỏ này không thể ngăn cách triệu hoán của Cổ Hoàng tinh, nhưng lại ngăn cản Hứa Thanh đáp lại nó.
Trong lúc Hứa Thanh còn đang suy tư, hắn chợt nhận thấy cường độ của triệu hoán lại tăng lên, khiến ánh mắt hắn sáng lên.
Cùng lúc đó, trên Cổ Hoàng tinh, một vòng xoáy thứ hai xuất hiện, xoáy mạnh vào không trung.
Vòng xoáy đầu tiên là do Mạnh Vân Bạch cảm ngộ được Thiên Hầu truyền thừa.
Còn vòng xoáy thứ hai hiện tại, trung tâm của nó là một tu sĩ đầu trọc, mặc áo đạo bào thô sơ.
Người này là Phần Tinh, đến từ Chân Lý chi ngôn.
Bên ngoài thân thể Phần Tinh lúc này hiện lên hình ảnh của một Hạt Tử khổng lồ, nhìn từ xa, Hạt Tử ngửa mặt lên trời gào thét, đuôi bò cạp của nó vung lên tạo thành những tàn ảnh hung tợn.
Âm thanh chấn động ngoại giới, mang theo sự dữ tợn và bạo liệt, khiến người ta rùng mình.
Sự dữ tợn của Hạt Tử này còn khủng khiếp hơn cả thánh tượng của Mạnh Vân Bạch, dù khí tức của hai người mạnh ngang nhau.
Giờ đây, hai vòng xoáy khổng lồ đang chuyển động trên hai hướng của Cổ Hoàng tinh.
Mặc dù có một chút liên quan, nhưng về cơ bản chúng đều tách biệt rõ ràng.
Các Thiên Kiêu khác, dưới áp lực từ hai vòng xoáy này, đều bị che lấp, không thể hiển lộ được nữa.
“Chỉ trong thời gian ngắn ngủi một canh giờ, mà đã có hai người cảm ngộ được Thiên Hầu truyền thừa.
Xem ra trận chiến với Hắc Thiên tộc lần này đã khiến khí vận của Nhân tộc bùng nổ.”
“Đáng tiếc, người kia lại đến từ Chân Lý chi ngôn…”
“Người của Chân Lý chi ngôn đều là những kẻ cuồng tín.
Bình thường bọn họ rất chăm chỉ tu luyện, nhưng nếu đụng tới giáo lý của họ, họ còn điên hơn cả Ly Đồ.”
Mọi người bàn luận, nhưng Hứa Thanh không chú ý đến điều đó.
Tâm trí của hắn vẫn tập trung vào triệu hoán từ Cổ Hoàng tinh, và hắn xác định rằng mỗi khi có người cảm ngộ thành công, triệu hoán từ ngôi sao lại càng được gia cường.
“Mỗi lần có người cảm ngộ thành công, dường như là quá trình hấp thu ý thức trôi nổi từ Cổ Hoàng tinh, làm phong ấn trên ngôi sao xuất hiện một chút buông lỏng…”
“Đây chính là nguyên nhân gia cường cho triệu hoán.”
Hứa Thanh đã hiểu ra, và hắn bắt đầu hy vọng rằng sẽ có càng nhiều người cảm ngộ thành công.
Đúng lúc đó, một âm thanh quen thuộc vang lên từ trước điện Nhân Hoàng, lan tỏa khắp nơi và lọt vào tai Hứa Thanh.
“Bệ hạ, trong thời gian ngắn ngủi, nhiều Thiên Kiêu của Nhân tộc đã cảm ngộ thành công.
Sao ngài không mở thêm một tầng phong ấn nữa?”
“Mặc dù sẽ rút ngắn thời gian cảm ngộ, nhưng điều đó có thể giúp gia tăng cơ hội thành công cho tất cả mọi người.”
Người nói chính là quốc sư đang ngồi cạnh Nhân Hoàng.
Khi lời của hắn vang lên, ánh mắt của các vị đại thần đều hướng về phía Nhân Hoàng.
Mỗi lần mở thêm một tầng phong ấn, các truyền thừa trôi nổi trong mây mù sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng cái giá phải trả cũng không hề nhỏ.
Nhân Hoàng chậm rãi quay đầu, nhìn quốc sư.
Quốc sư mỉm cười.
Sau một lúc lâu, Nhân Hoàng thản nhiên lên tiếng.
“Có thể.”
Lời của Nhân Hoàng vang lên như pháp lệnh, ngay lập tức, một tiếng nổ lớn vang vọng khắp Cổ Hoàng tinh.
Khí vận của Nhân tộc hóa thành một con Kim Long khổng lồ, không ngừng phun ra nuốt vào.
Phong ấn được mở thêm một tầng.
Nhiều mây mù hơn bùng phát, ánh hào quang sáng chói lan tỏa khắp Cổ Hoàng tinh, và nhờ tác động của tầng phong ấn mới mở, chỉ trong chớp mắt đã có thêm hơn mười người thành công cảm ngộ, xuất hiện trong làn sương mù.
Trong số đó, có hai người đã cảm ngộ được Thiên Hầu truyền thừa.
Một người là đế tử của Tinh Đế Thượng Cực Tông.
Hào quang từ thân thể hắn rực rỡ, nhưng trên gương mặt lại thể hiện sự không cam lòng, rõ ràng hắn không hài lòng với kết quả của mình, nhưng từ bỏ thì hắn cũng không đành.
Người còn lại chính là một hoàng tử!
Lục hoàng tử!
Việc Lục Hoàng tử là người đầu tiên cảm ngộ thành công khiến nhiều người kinh ngạc.
Ngày thường, Lục Hoàng tử nổi tiếng là kẻ phong lưu thành tính, thậm chí có chút hoang dâm.
Trong phủ toàn là nữ tử, ngày ngày ca múa không ngừng, thể hiện một bộ dạng không hề ôm chí lớn.
Trong mắt nhiều người, Lục Hoàng tử dường như không quan tâm đến việc tu hành, cũng chẳng để ý đến quyền thế, mà chỉ thích vùi mình vào những thú vui trần tục, thậm chí còn có mối quan hệ ám muội với Thiên Vương Xúc Lam Vương.
Nhưng giờ đây, hắn lại là người đầu tiên cảm ngộ thành công.
Truyền thừa mà Lục Hoàng tử cảm ngộ cũng có phần khác biệt, đó là đạo của Hoa Gian Hầu, lấy song tu làm chủ đạo.
“Cũng hợp với tính nết của Lục Hoàng tử, có lẽ đây chính là lý do khiến hắn cảm ngộ thành công.”
Trước điện, một số người bật cười, số khác nhíu mày.
Nhân Hoàng vẫn giữ nét mặt điềm tĩnh, không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào, còn Quốc sư bên cạnh chỉ cười mà không nói.
Về phần Hứa Thanh, hắn không quan tâm đến sự thành công của Lục Hoàng tử.
Bởi ngay khi phong ấn thứ hai của Cổ Hoàng tinh được mở ra, triệu hoán từ bên trong trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Cảm nhận này khiến Hứa Thanh xác định rằng, triệu hoán này quả thực đặc biệt, không ai khác có thể cảm nhận được nó ngoài hắn.
“Rốt cuộc đó là gì…”
Hứa Thanh lặng lẽ suy tư trong khi thời gian cứ trôi qua.
Phong ấn thứ hai của Cổ Hoàng tinh khiến cho sự thành công trong cảm ngộ gia tăng nhanh chóng.
Chỉ sau một nén nhang, một cảnh tượng chấn động xuất hiện, khiến mọi ánh mắt đổ dồn về phía Cổ Hoàng tinh.
Một trận cuồng phong khổng lồ đột ngột bùng phát, ảnh hưởng đến toàn bộ ngôi sao, ngay cả các vòng xoáy của Thiên Hầu cũng bị áp chế.
Trong cuồng phong ấy, một thân ảnh cao lớn hiện ra, giống như bước ra từ viễn cổ, qua từng bước một tiến về phía trước, sừng sững trong cơn bão.
Thân ảnh ấy mang một bộ giáp đỏ như máu, tóc dài màu đỏ, toàn thân tỏa ra uy áp vô biên, khiến toàn bộ hoàng đô chấn động.
“Thiên Vương!”
“Đó là Dạ Lục Vương!”
Bạn đang đọc truyện tại maivangtet.vn. Chúc vui vẻ!!!
“Từng theo chân Huyền U Cổ Hoàng, chinh chiến 137 tộc, mỗi trận đều ngập trời đồ sát.
Được Nhân Hoàng sắc phong trấn thủ năm đại vực, Dạ Lục Vương!”
Mọi người trước điện kinh ngạc, toàn bộ hoàng đô đều rung chuyển.
Đây là lần đầu tiên trong hàng ngàn năm, một truyền thừa của Thiên Vương xuất hiện!
Người cảm ngộ được truyền thừa Thiên Vương này không ai khác chính là Tam Hoàng tử, một người tài trí hơn người, thông kim bác cổ, đang tạm giữ chức vị tại Thái Học.
Tam Hoàng tử đứng sừng sững trong cơn cuồng phong, tóc dài tung bay, gương mặt thanh tú nhưng đầy oai hùng.
Đôi mắt hẹp dài của hắn sáng lên, tăng thêm vẻ uy nghi.
Sự thành công của hắn khiến mọi người trước điện đều nở nụ cười tán thưởng, và lời khen ngợi vang lên không ngớt.
Ngay cả Nhân Hoàng cũng khẽ gật đầu.
Tuy nhiên, đây là thật hay giả, có cố ý hay không, thì người ngoài khó mà biết được.
Dẫu sao, cái gật đầu của Nhân Hoàng cũng là một tín hiệu rõ ràng đối với nhiều người.
Nhưng ngay khi khí thế của Tam Hoàng tử dâng cao, một cơn oanh động khác lại xảy ra trên Cổ Hoàng tinh.
Một cơn lốc xoáy khác, đến từ vị trí của Tứ Hoàng tử, đệ tứ tử của Nhân Hoàng, bất ngờ bùng nổ.
Long quyển phong mang theo cuồng phong chấn động cả trời đất, trấn áp hết mọi vòng xoáy của Thiên Hầu, bao phủ tất cả các thân ảnh đang cảm ngộ.
Đây là trận phong bạo lớn thứ hai trên Cổ Hoàng tinh.
Trong cơn lốc xoáy ấy, một thân ảnh của Viễn Cổ Thiên Vương hiện ra, đang bước đi từng bước một.
Nhưng khi thân ảnh ấy chưa hoàn toàn rõ ràng, Tứ Hoàng tử, ngồi khoanh chân trong cơn bão, bất ngờ mở mắt.
Hắn lộ ra vẻ kiên quyết, vỗ mạnh vào ngực mình.
Cú vỗ đó khiến máu tươi phun ra, hóa thành một chiếc dù màu huyết sắc, trôi nổi trên đỉnh đầu, ngăn cản cảm ngộ của hắn.
Ngay lập tức, cơn phong bạo dừng lại, thân ảnh Thiên Vương cũng dần trở nên mờ nhạt, cuối cùng tiêu tán hoàn toàn.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người nhìn thấy đều dấy lên tia nghi hoặc trong ánh mắt.
Tam Hoàng tử cũng ngẩng đầu, sắc mặt có chút khó coi.
“Tứ Hoàng tử đã từ bỏ truyền thừa Thiên Vương!”
“Cơ hội cảm ngộ chỉ có một lần, một khi đã dung hợp, sẽ không thể cảm ngộ lại.
Hành động của Tứ Hoàng tử là cắt đứt trước khi dung hợp, để giữ lại cơ hội khác cho bản thân.”
“Rõ ràng hắn không hài lòng.
Xem ra mục tiêu của hắn là Đại Đế truyền thừa.
Nếu thành công, đây sẽ là quyết đoán.
Nhưng nếu thất bại, thì chỉ là ngu xuẩn!”
Hành động của Tứ Hoàng tử thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Trước điện, một số ánh mắt không khỏi hướng về phía Quốc sư.
Tứ Hoàng tử chính là đệ tử thân truyền của Quốc sư.
Nhìn vào thái độ của Nhân Hoàng trước thành công của Tam Hoàng tử, hành động này mang theo nhiều ẩn ý.
Không khí trước điện thoáng dao động, nhưng Hứa Thanh vẫn không để tâm.
Hắn vẫn tập trung vào triệu hoán từ bên trong Cổ Hoàng tinh, dù lông mày của hắn khẽ nhíu lại.
Ban đầu, cường độ triệu hoán dâng lên mãnh liệt theo sự cảm ngộ của Tứ Hoàng tử.
Nhưng khi hắn từ bỏ, cường độ triệu hoán lại giảm đi đôi chút.
Hứa Thanh thoáng lướt ánh mắt qua Tứ Hoàng tử.
Mặc dù bản năng không thích hắn, nhưng không thể phủ nhận Tứ Hoàng tử có ngộ tính kinh người.
Chỉ sau khi từ bỏ Thiên Vương truyền thừa, chưa đầy một nén nhang, Cổ Hoàng tinh lại bùng nổ với dao động chưa từng có.
Một con Kim Long dài hẹp phát ra tiếng rồng ngâm, khí vận chi lực bùng lên mãnh liệt như biển cả.
Ánh hào quang chói mắt từ tinh cầu tỏa ra, trong khoảnh khắc áp chế cả phong bạo của Thiên Vương truyền thừa.
Cảnh tượng này khiến vô số ánh mắt trong hoàng đô đổ dồn về phía Cổ Hoàng tinh.
Ngay cả những người trước điện cũng lộ ra vẻ nghiêm trọng, đứng bật dậy.
“Dao động này…”
“Siêu việt cả truyền thừa Thiên Vương, chẳng lẽ là…”
Cả hoàng cung chìm vào yên tĩnh, toàn bộ chúng sinh trong hoàng đô cũng nín thở chờ đợi.
Dưới ánh mắt của hàng vạn người, ngay cả Tứ Hoàng tử cũng không nén nổi sự kích động.
Hắn ngẩng đầu, nhìn lên phía trên.
Trên cao, một bóng dáng tiên hiền của Nhân tộc xuất hiện trên bầu trời Cổ Hoàng tinh, bao gồm cả Thiên Hầu và Thiên Vương, tất cả đều hiện ra.
Những tiên hiền này, ngay khi xuất hiện, tỏa ra khí thế huy hoàng, vô song.
Nhưng điều khiến tất cả phải kinh ngạc là họ lại cúi đầu khom mình trước vị trí của Tứ Hoàng tử.
Cảnh tượng này khiến cả hoàng đô rung chuyển, vì theo sách cổ, hành động này đại biểu cho việc ấn ký Đại Đế đã được cảm ngộ thành công!
Đây là lần đầu tiên trong suốt thời kỳ Nhân Hoàng Huyền Chiến tại vị!
Nhưng những bóng dáng tiên hiền ấy không bái lạy Tứ Hoàng tử, mà là một tòa núi khổng lồ đang bay lên từ vùng đất phía sau hắn trên Cổ Hoàng tinh.
Ngọn núi ấy bay lên trời, không ngừng vỡ vụn, dần lộ ra hình dáng sắc bén bên trong.
Đó là một thanh kiếm!
Chấp Kiếm Đại Đế kiếm!
Ngay cả Nhân Hoàng Huyền Chiến cũng đứng bật dậy, thần sắc ngưng trọng nhìn về phía thanh Đế kiếm.
Phía sau ông, quần thần cũng đồng loạt hướng ánh nhìn về phía Tứ Hoàng tử, ánh mắt sáng lên đầy phấn khích.
Các hoàng tử khác, trong lòng đều dậy sóng.
Thật sự, với khí thế và truyền thừa này, Tứ Hoàng tử đã trở thành tâm điểm của mọi sự chú ý.
Nhưng ngay khi Tứ Hoàng tử chuẩn bị nghênh đón Đế kiếm bay lên trời, thì Hứa Thanh cũng đứng dậy.
Hắn nhìn vào thanh Đế kiếm, cảm nhận triệu hoán từ nó.
Vì vậy… hắn giơ tay lên.
Ngay lập tức, Đế kiếm trong Cổ Hoàng tinh bỗng nhiên chấn động, phát ra tiếng kiếm minh vang vọng khắp trời đất.
Thanh kiếm ấy gào thét, xé toạc không trung, bay vút qua người Tứ Hoàng tử.
Tứ Hoàng tử sững sờ, mắt ngơ ngác nhìn Đế kiếm lướt qua trước mặt mình, còn thân thể hắn bị luồng phong bạo do kiếm tạo ra đẩy lui về phía sau.
Hắn chỉ có thể nhìn theo bóng kiếm đang lao về phía… hoàng cung!
Đế kiếm, thẳng đến hoàng cung mà đi!
Cảm ơn bạn Nguyễn Đăng Thúy Quyên donate cho team 50K!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!

Ha ha, mau tới cứu ta
Khả năng Nhị Ngưu là Thần Minh Tối Sơ đầu tiên sáng tạo ra 36 Hoàng Thiên Tinh Hoàn, tự phong ấn tu vi ở Quang Âm Chi Ngoại mà chuyển sinh xuống Đệ Cửu Tinh Hoàn, còn Bán Bộ Thần Minh Thượng Hoang chính là Hứa Thanh và Tử Thanh, Tử Thanh về sau khả năng thành toàn cho Hứa Thanh đột phá Thần Minh, cùng Nhị Ngưu siêu thoát 36 Tinh Hoàn, tiến nhập cuộc phiêu lưu mới bên ngoài thời gian (Quang Âm Chi Ngoại)
:))))
Thượng hành có 36 tinh hoàn trong đó tinh hoàn thứ 9 do Hoàng Thiên thần tộc cai trị nên được gọi là Hoàng Thiên Tinh Hoàng chứ làm gì có 36 Hoàng Thiên Tinh Hoàn
nghe hợp lý v
hay quá tiếp đi ad ơi không hổ đọc ngày đọc đêm
Hôm nay, chưa thấy có đạo hữu ạ.
Nhà đầu tư mới Trần Ngọc Lưu 😉
Móm nữa rồi
ko móm, ko móm, chuẩn bị tiếp chiêu 1 chương ạ!
Khúc qua đệ ngũ tình đẩy nhanh quá, bắt đầu giống mấy bộ trước rồi