Chương 774: Người chờ đợi mấy ngàn năm

Bộ truyện: Quang Âm Chi Ngoại

Tác giả: Nhĩ Căn

Mưa ở hoàng đô rơi suốt ba ngày.

Đến ngày thứ tư, mưa chuyển thành tuyết.

Mùa đông, cứ như vậy mà đột nhiên xuất hiện.

Khi trận tuyết đầu tiên rơi xuống, hàn ý cũng theo đó mà nhanh chóng lan tỏa khắp tám phương, khiến cho toàn bộ hoàng đô trong nháy mắt khoác lên một màu trắng ngần, hoa băng treo đầy mái hiên nhà.

Nhìn bông tuyết rơi đầy trời, cảm nhận cơn gió lạnh đập vào mặt, Hứa Thanh nghĩ về Phong Hải Quận, nghĩ tới Nam Hoàng Châu, nghĩ tới những ký ức thời thơ ấu.

Mặc dù tu luyện đến bây giờ, cơ thể hắn đã vượt qua phàm nhân, không còn cảm giác nhiều với nóng lạnh, nhưng hắn vẫn cảm nhận được một chút lạnh lẽo.

Đó là sự lạnh lẽo đến từ trong ký ức.

Tất cả những gì thuộc về thời thơ ấu đã sớm lắng đọng trong linh hồn hắn, theo hắn cả một đời.

Giờ đây, trên con đường dẫn đến Thái Học, Hứa Thanh theo bản năng thắt chặt cổ áo, bước chân trong cơn gió tuyết tiến vào cổng Thái Học.

Vụ án Thự Quang Chi Dương mất trộm đã không còn ai nhắc đến, và việc mất đi Thự Quang Chi Dương cũng không để lại tung tích gì.

Chuyện này vốn dĩ đáng lẽ phải gây chú ý cho các thế lực trong hoàng đô, nhưng kỳ lạ thay, dường như không ai quan tâm.

Về lý do, Hứa Thanh đã suy nghĩ qua.

“Bởi vì có Nhân Hoàng tồn tại.”

Nhân Hoàng, đối với nhân tộc, là một tồn tại nghịch thiên.

Có thể ổn định lòng dân.

Cảm nhận của Hứa Thanh về Nhân Hoàng rất phức tạp.

Khi chưa đến hoàng đô, Nhân Hoàng chỉ là một biểu tượng xa lạ, trống rỗng trong lòng hắn, như một trang giấy trắng.

Nhưng từ khi bước vào hoàng đô, và bắt đầu tìm hiểu về Nhân Hoàng, trang giấy trắng ấy đã dần có màu sắc.

Tuy nhiên, màu sắc lại quá nhiều, đến mức hắn khó mà phân biệt rõ ràng.

Hứa Thanh khẽ lắc đầu.

Nhưng hắn có một thói quen, đó là những sự việc không rõ ràng, hắn sẽ chôn sâu vào lòng, từng chút một ghi nhớ lại, chờ đợi thời gian trôi qua để lộ ra những manh mối và kẽ hở, từ đó ghép nối mọi thứ lại với nhau.

Nhờ vậy, khi các manh mối đủ đầy, mọi đáp án sẽ tự nhiên hiện lên trong lòng hắn.

Hiện tại, điều quan trọng nhất trước mắt đối với Hứa Thanh vẫn là tu vi.

“Đi gặp Dị Tiên Lưu!”

Vừa bước vào cổng Thái Học, rét lạnh lập tức bị ngăn cách, tuyết cũng không còn rơi vào bên trong.

Không gian bên trong Thái Học vẫn giữ nguyên như trước, không chịu ảnh hưởng từ sự thay đổi của thời tiết bên ngoài.

Dòng người vẫn đông đúc như thường lệ, tiếng nói chuyện ồn ào, thảo luận không ngừng vang lên.

Khung cảnh này, đối với Hứa Thanh đã đến đây hơn một tháng, không còn xa lạ.

Hắn nhanh chóng hòa mình vào dòng người như giọt nước rơi vào biển lớn, không chút nổi bật, thẳng tiến về phía bạch tháp của Dị Tiên Lưu ở hướng đông.

“Lần trước trong yến hội của An Hải công chúa, người từ Ly Đồ Giáo tên là Mộc Nam đã lấy ra một lưu ảnh, ghi lại cảnh tượng Trần Đạo Tắc tu hành Dị Tiên Lưu.

Hình dáng đó có vẻ rất quen thuộc với Thần Linh Thái của ta.”

“Chẳng lẽ Dị Tiên Lưu luyện hồn, cùng Thần Linh Thái có hiệu quả tương đồng?”

Hứa Thanh cảm thấy rất hứng thú với việc này.

Bởi vì Thần Linh Thái trên người hắn là kết quả của nhiều lần cơ duyên xảo hợp, chưa bao giờ hắn thấy ai khác có nó.

Ngay cả cửu gia gia của hắn trước đây cũng không hề biết về thứ này.

Do đó, Hứa Thanh vẫn luôn tự tìm hiểu cách tu hành Thần Linh Thái của mình.

Nếu mỗi lần triển khai hình thái thứ hai đều phải sử dụng máu thịt Xích Mẫu…

Sự tiêu hao này, Hứa Thanh không thể gánh nổi.

Huống hồ còn có hình thái thứ ba.

“Dưới hình thái thứ nhất, ta có thể đạt tới cảnh giới linh tàng đại viên mãn, thậm chí có thể so với Quy Hư đệ nhất giai.

Sự gia trì này có thể nói là vô cùng lớn.”

“Về phần hình thái thứ hai, tuy chưa hoàn toàn đạt tới Quy Hư đệ nhị giai, nhưng cũng không chênh lệch quá nhiều.”

“Còn về hình thái thứ ba…” Hứa Thanh nhớ lại lần thi triển trước mặt cửu gia gia, liên tưởng tới những cường giả hắn từng đối mặt, trong lòng đã có một phán đoán sơ bộ.

“Sức mạnh này có thể so với Quy Hư đệ tam giai!”

“Do đó, trọng tâm tu hành của ta bây giờ là hoàn toàn nắm vững ba hình thái của Thần Linh Thái.”

“Mặt khác, còn có tòa bí tàng thứ năm.”

Hứa Thanh trầm ngâm, thời gian trôi qua, nửa canh giờ sau, bạch tháp của Dị Tiên Lưu đã hiện ra trước mắt hắn.

Khác với sự ồn ào xung quanh, nơi đây luôn yên tĩnh, vắng lặng, như bị thời gian bỏ quên, chìm trong dòng chảy lịch sử.

Bên trong bạch tháp chỉ còn lại một đệ tử, đang ngồi đó hà hơi sưởi ấm, bị vị phái chủ trách mắng.

“Nhìn xem bên ngoài có bao nhiêu người, ngươi không thể đi ra ngoài kéo họ đến hay sao.”

“Cứ tiếp tục như vậy, ngay cả người làm việc cũng không đủ.

Đống điển tịch kia, chẳng lẽ ngày nào cũng bắt lão phu đến dọn dẹp!”

“Mặc dù Dị Tiên Lưu chúng ta bây giờ không còn như xưa, nhưng huy hoàng từng có vẫn còn đó.

Các ngươi cả ngày nghiên cứu mấy tờ báo nhỏ, có ích gì chứ!”

Vị đệ tử bị trách mắng kia tỏ vẻ không kiên nhẫn, khoát tay nói:

“Được rồi, ngài đừng nói nữa.

Ngày mai ta cũng không đến đâu.

Chúng ta làm báo nhỏ cũng chỉ để tự trợ cấp thôi, ngài có cho chúng ta gì đâu.

Chúng ta chỉ đưa tin vài chuyện bát quái thú vị, liên quan gì đến ngài chứ.

Nếu không thì thu phí đi, biết đâu lại có kẻ ngốc muốn tra cứu sách cổ.”

“Ngươi!” Phái chủ Dị Tiên Lưu trừng mắt, định nói lời nặng hơn nhưng lại sợ đối phương thật sự không đến nữa…

Ngực hắn phập phồng mấy lượt, đang định mở lời, thì thấy Hứa Thanh đến, liền hừ lạnh một tiếng, chắp tay sau lưng nhìn về phía hắn.

Đệ tử bên cạnh cũng ngẩng đầu nhìn, thấy Hứa Thanh liền lười biếng nói:

“Ở Dị Tiên Lưu, mỗi lần kiểm tra một ngọc giản, phí là một trăm linh thạch.”

Trang phục giống nhau nên hắn không nhận ra Hứa Thanh từng đến trước đó.

Thực ra, trong quá trình học tại Thái Học, trừ khi gặp nhau nhiều lần, rất khó để nhận ra ai là ai.

Hứa Thanh đảo mắt qua, vừa định lên tiếng thì vị phái chủ kia đã nhìn hắn chăm chú, lộ ra vẻ bất ngờ.

“Sao ngươi lại đến nữa?”

Đệ tử bên cạnh nghe vậy, sửng sốt một chút, nhìn kỹ lại Hứa Thanh.

Hứa Thanh cũng có chút ngạc nhiên, liền chắp tay hướng phái chủ.

“Lão sư, ta muốn tìm hiểu thêm về Dị Tiên Lưu.”

“Có thể a.” Phái chủ Dị Tiên Lưu mắt sáng lên, không kìm được xoa xoa đôi tay, tiến lên nắm lấy cánh tay Hứa Thanh, kéo hắn vào trong bạch tháp, như sợ rằng Hứa Thanh sẽ chạy thoát khỏi đây.

Hứa Thanh có chút không quen với sự nhiệt tình này, trong khi vị đệ tử đứng bên cạnh chỉ thở dài và không nói gì thêm.

Truy cập maivangtet.vn để đọc trọn bộ...

“Ngươi là người có ngộ tính, lần đầu ngươi đến đây, ta đã cảm nhận được điều đó.” Phái chủ Dị Tiên Lưu giọng đầy cảm khái.

“Ngươi lựa chọn Dị Tiên Lưu, đó là do số mệnh đã định.

Bánh xe vận mệnh đã xoay chuyển và đưa ngươi đến đây.

Nếu ta không đoán sai, ngươi mới chỉ vào Thái Học không lâu đúng không?”

Vừa nói, phái chủ Dị Tiên Lưu giơ tay trái lên, bấm ngón tay tính toán, ánh mắt lóe lên vẻ ngạc nhiên, nhìn Hứa Thanh như muốn nói lại thôi.

Hứa Thanh trầm mặc.

Những trò đoán mệnh này, Đội trưởng trước đây thường làm, hắn đã quá quen.

Thấy Hứa Thanh không hỏi thêm gì, phái chủ Dị Tiên Lưu ho khan một tiếng, tiếp tục nói.

“Lúc trước, khi Dị Tiên Lưu của chúng ta còn huy hoàng, lão tổ từng cảm nhận thiên địa, nhìn thấy một góc tương lai và để lại một lời tiên đoán.

Lời tiên đoán nói rằng, một ngày nào đó, sẽ có một học sinh gia nhập Dị Tiên Lưu, mở ra kỷ nguyên đỉnh cao mới cho chúng ta.”

“Ta lần đầu gặp ngươi đã có linh cảm, nhưng chưa chắc chắn.

Giờ gặp lại, ta cảm thấy trong lòng có chút gì đó khớp với lời tiên đoán kia.”

“Ngươi, rất có thể, chính là người mà Dị Tiên Lưu chúng ta đã chờ đợi suốt mấy nghìn năm!”

Vị đệ tử đứng bên cạnh nghe vậy, bĩu môi một cái.

Lời này hắn đã nghe qua rồi.

Lúc hắn mới đến, phái chủ cũng nói y hệt như vậy.

Hai đệ tử khác hôm nay không đến cũng từng được nghe những lời này.

“Hắn không chịu đổi câu khác à?”

Tuy nhiên, nghĩ đến việc lừa được thêm một người gia nhập, cũng không phải là chuyện xấu.

Vì vậy, hắn ra vẻ kinh ngạc, hai mắt mở to và hô lên.

“Trời ạ!”

Hứa Thanh nhìn hai người đang diễn trò khoa trương, bỗng nhiên cảm thấy Dị Tiên Lưu có lẽ không hợp với mình lắm…

Thấy đệ tử của mình phối hợp, phái chủ Dị Tiên Lưu tỏ vẻ hài lòng, nhanh chóng lấy ra một quả ngọc giản từ bên cạnh, đặt vào tay Hứa Thanh.

“Hài tử, truyền thần niệm vào đây, trở thành đệ tử hạch tâm của Dị Tiên Lưu.

Khi đó, tất cả ở đây đều sẽ mở ra cho ngươi.

Tương lai của Dị Tiên Lưu, sẽ nằm trong tay ngươi!”

“Công pháp của Dị Tiên Lưu rất đặc thù, xưa kia ngay cả Nhân Hoàng cũng khen ngợi.

Chỉ có hạch tâm đệ tử mới được truyền thừa.”

“Gia nhập chúng ta đi, từ nay về sau cuộc đời ngươi sẽ bước sang một trang mới!”

Phái chủ Dị Tiên Lưu đầy nhiệt huyết, không ngừng thuyết phục.

Hứa Thanh nhìn ngọc giản trong tay, hôm nay đến đây, hắn đã có quyết định sẵn.

Không do dự, hắn lập tức truyền thần niệm, để lại ấn ký.

Khi ngọc giản lóe sáng, Hứa Thanh chính thức trở thành đệ tử hạch tâm của Dị Tiên Lưu.

“Hắc hắc, hoan nghênh gia nhập Dị Tiên Lưu.”

Phái chủ hớn hở, đệ tử bên cạnh cũng vui mừng.

Cả hai nhìn nhau, đều cảm thấy đắc ý vì lại lừa thêm được một người gia nhập.

Phái chủ nghĩ rằng tương lai của môn phái sẽ trở nên huy hoàng, còn đệ tử thì nghĩ rằng từ nay có thêm một người gánh vác công việc.

Hứa Thanh không mấy để tâm, chỉ chắp tay và nói.

“Phái chủ, có thể cho ta xem công pháp của Dị Tiên Lưu không?”

“Không vấn đề gì.” Phái chủ cười lớn, giơ tay lên, từ một góc tháp lấy ra hơn mười viên ngọc giản và đặt vào tay Hứa Thanh.

“Công pháp của Dị Tiên Lưu đều nằm trong những ngọc giản này.

Ngươi từ từ xem, đừng vội.”

Hứa Thanh gật đầu, tập trung đọc ngọc giản, dần dần vẻ mặt dưới lớp mặt nạ trở nên trầm tư.

Nội dung trong ngọc giản rất phong phú, giải thích tường tận về việc tu hành của Dị Tiên Lưu.

Tổng thể mà nói, công pháp của Dị Tiên Lưu yêu cầu rất cao về hồn lực.

Người tu luyện cần có hồn lực dồi dào.

Chỉ những ai có đủ hồn lực mới có thể tạo ra số lượng đủ lớn các sợi hồn, từ đó dệt ra được Thần Tính sinh vật hoàn chỉnh.

Nếu hồn lực không đủ, quá trình dệt dễ dẫn đến hồn phi phách tán.

Ngoài ra, người tu còn phải quan sát hình ảnh của Thần Tính sinh vật, dùng hồn ti làm bút để vẽ ra hình ảnh đó.

Quá trình này mỗi người sẽ khác nhau, nhưng về tổng thể đều rất chậm.

Trong khi Hứa Thanh đang xem xét, phái chủ tiếp tục giới thiệu về Dị Tiên Lưu.

“Điểm cốt lõi của Dị Tiên Lưu chính là việc quan sát và vẽ ra sinh vật Thần Tính.

Những hình ảnh này được các thế hệ trước lựa chọn từ vô số sinh vật Thần Tính, là những sinh vật phù hợp nhất với Dị Tiên Lưu.

Trong đó, còn giới thiệu số lượng hồn ti cần thiết để vẽ ra.

Đây mới là tinh túy thực sự của Dị Tiên Lưu, không phải chỉ công pháp là đủ.”

“Nhưng ngươi phải nhớ, không được tham lam quá.

Nếu hồn ti ngưng luyện không đủ, đừng cố ép mình quan sát sinh vật Thần Tính.”

Nghe lời phái chủ dặn dò, Hứa Thanh tiếp tục xem lưu ảnh của những sinh vật Thần Tính.

Trong đó có hơn mười loài, mỗi loài đều rất sống động.

Số lượng hồn ti yêu cầu để vẽ ra những sinh vật này cũng rất cao, từ năm vạn đến mười vạn.

Hứa Thanh thử tu luyện một chút, lập tức cảm thấy đầu óc hơi mơ hồ, mắt dần trở nên mông lung.

Thấy cảnh này, phái chủ lắc đầu, nghĩ đến việc vừa lôi kéo được Hứa Thanh gia nhập, nên tốt bụng nhắc nhở.

“Tu luyện công pháp của Dị Tiên Lưu cần phải tĩnh tâm, ngưng thần.

Phải ở trong một pháp trận yên tĩnh tuyệt đối thì tốc độ mới tăng lên.

Ngươi hiện tại luyện mà không có kết quả cũng là điều bình thường.”

“Nói cho ngươi biết, tu luyện một tháng mà ngưng tụ ra được một đạo hồn ti, đã là tư chất không tệ.

Nếu có thể vượt qua ba đạo, ngươi chính là thiên tài trời sinh.

Còn nếu ngưng tụ được mười đạo trở lên, thì ngươi có tư chất như lão tổ!”

Hứa Thanh chần chừ, nội thị thức hải của mình.

Trong đó… giờ phút này đã có hơn một vạn sợi hồn ti, đang không ngừng lan tràn.

Vui lòng giúp chúng tôi kiểm duyệt nội dung truyện và báo cáo lỗi nếu có thông qua khung thảo luận.

Luận Bàn Truyện:

  1. Thần Minh Quang Âm

    Khả năng Nhị Ngưu là Thần Minh Tối Sơ đầu tiên sáng tạo ra 36 Hoàng Thiên Tinh Hoàn, tự phong ấn tu vi ở Quang Âm Chi Ngoại mà chuyển sinh xuống Đệ Cửu Tinh Hoàn, còn Bán Bộ Thần Minh Thượng Hoang chính là Hứa Thanh và Tử Thanh, Tử Thanh về sau khả năng thành toàn cho Hứa Thanh đột phá Thần Minh, cùng Nhị Ngưu siêu thoát 36 Tinh Hoàn, tiến nhập cuộc phiêu lưu mới bên ngoài thời gian (Quang Âm Chi Ngoại)
    :))))

    • Thượng hành có 36 tinh hoàn trong đó tinh hoàn thứ 9 do Hoàng Thiên thần tộc cai trị nên được gọi là Hoàng Thiên Tinh Hoàng chứ làm gì có 36 Hoàng Thiên Tinh Hoàn

Scroll to Top